Phượng Nghiên Trấn Quốc

Chương 23 : Yến tiệc tẩy trần

Ngày đăng: 13:14 19/04/20


Từ sáng sớm cả phủ Trầm quốc công đã vô cùng nhộn nhịp. Hôm nay Hoàng đế cử hành tiệc tẩy trần cho đại quân, yến tiệc được tổ chức từ sáng sớm, mục đích là để mọi người có thời gian trò chuyện với nhau.



Trầm Thư Kính tuy đã cố gắng dậy sớm, song lúc tỉnh thì trời đã vào giờ Mẹo hai khắc (5 giờ 30 sáng). Túc Tình Hỷ Tình vội rửa mặt cho nàng, hầu hạ nàng thay y phục, mặc dù gấp gáp nhưng cũng không luống cuống. 



Hôm nay đối với Trác thị hoàng triều, là ngày ăn mừng chiến thắng mở rộng lãnh thổ, song đối với Trầm Thư Kính nàng, đây là ngày nàng toả sáng. 



Trầm Thư Kính ngồi trước gương đồng, để mặc cho Hỷ Tình tỉ mỉ chải tóc, lên tiếng hỏi Túc Tình:



“Túc Tình, chuyện ta nhờ ngươi chuẩn bị, ngươi đã hoàn thành chưa?”.



“Tiểu thư yên tâm, nô tì đã làm xong từ sớm”, Túc Tình cười cười đáp.



Sau khi để Hỷ Tình chải cho búi tóc Linh Xà kế, Trầm Thư Kính mở hộp trang sức, chọn lấy hai cây trâm vàng, trong đó một cây có vài sợi ngọc trai nhỏ gắn với một con bướm nho nhỏ làm từ phỉ thuý thượng đẳng treo lủng lẳng, khi cất bước đi con bướm cũng chuyển động, dường như sẵn sàng bay ra mọi lúc. 



Hôm nay Trầm Thư Kính là vào cung, trang phục không còn đơn giản như thường ngày. Váy dài màu thiên thanh phủ qua chân, dưới làn váy thêu hoa Bách Hợp trắng, cổ áo kín đáo, thắt lưng được đai lưng trắng thuần siết chặt, lộ ra vòng eo như nắm tay nam tử. Tay áo hơi dài, khi có gió lại bay bay phiêu dật như tiên tử. Dưới chân đi đôi hài Hỷ Tình mới may, hình thêu cũng là Bách Hợp trắng nhưng rất nhỏ.



Trên đai lưng vắt một chiếc hà bao màu đỏ thêu một chữ “Kính”, thêm một chiếc ngọc bội trắng hình chiếc quạt nho nhỏ khắc chữ “Trầm”- là vật đại diện cho thân phận của Trầm Thư Kính- Đích tiểu thư phủ quốc công. 




Không đợi Trầm Thư Kính đáp lời, Trầm Tường đã lên tiếng cắt ngang:



“Thư Kính, nếu đã tiến cung cũng đừng làm Trầm phủ mất mặt. Con đó giờ chưa bao giờ tham gia mấy cái yến tiệc này, khó tránh khỏi sơ suất, cứ đi theo Nguyệt nhi, con bé sẽ chỉ dẫn cho con những lễ nghi này nọ”.



Trái với dự liệu của Trầm Ánh Nguyệt cùng Trầm Tường, Trầm Thư Kính thế nhưng lại không tức giận, chỉ nhẹ nhàng gật đầu một cái rồi quay sang nói với Tô Tịch:



“Mẫu thân, nữ nhi muốn ngồi chung xe ngựa với người, có được hay không?”.



Tô Tịch vốn đã nghe không vào lời nói của Trầm Tường nên cũng không muốn cùng ngồi với ông trên một chiếc xe ngựa, lại nổi tiếng là người cưng chiều nữ nhi, bà làm sao có thể không đồng ý. Đến cuối cùng Trầm phủ tổng cộng đi ba xe: Trầm Tường ngồi ở xe đầu cùng Trầm quản gia, Tô Tịch cùng Tôn mẹ, Tôn Vu ngồi cùng với Trầm Thư Kính và Túc Tình, xe ngựa cuối cùng là Trầm Ánh Nguyệt cùng hai nha hoàn bên người- Thu Cúc Thu Mai ngồi chung.



Trên đường lớn ngựa xe nườm nượp như nước, đoàn xe Trầm gia hầu như phải nhích từng bước để di chuyển. Đến cuối cùng vì sợ trễ giờ thượng triều, Trầm Tường phải xuống xe, trực tiếp cùng Trầm Nhất cưỡi ngựa, phi nước đại thẳng đến cửa cung. Không hề báo với Tô Tịch một lời nào cho đúng lễ nghĩa, mà Tô Tịch cũng chẳng thèm để tâm.



—Chú thích—: những chú thích trong [] là những quy tắc trong truyện.



*[Ngọc bội đại diện cho thân phận trong gia tộc của mỗi người. Chữ khắc trên ngọc bội là họ của gia tộc, nam tử mang ngọc bội hình tròn, nữ tử mang ngọc bội hình cánh quạt nhỏ. Ngọc bội màu trắng thuần đại diện cho thân phận “đích”- là con vợ cả. Ngọc bội màu trắng đen xen lẫn nhau đại diện cho thân phận “thứ”- con di nương, quý thiếp, lương thiếp.]