Pokemon Kaitou Izumi
Chương 341 : "Chào mọi người, ta là Zorua ~"
Ngày đăng: 00:13 08/08/20
[Phân nhánh nhiệm vụ (3) Sự tán thành của thần thú – Đánh bại Yveltal!] – Hoàn thành.
Ban thưởng: Master Ball X1 trái, Không gian siêu thần thú của Lucario, Yveltal X1, Kinh nghiệm +… Tích phân+ …..
[Không gian siêu thần thú của Lucario] Kích hoạt 25 phút – Lucario sẽ chìm vào ngủ sâu trong 25 giờ đồng hồ.
Các thông báo lần lượt hiện ra, giải thích cho việc Lucario ngủ say, xem ra trận đấu cho ngày kia Lucario sẽ không chiến đấu được, cần phải đổi một pokemon khác để tham chiến vào ngày kia.
Đồng thời phần thưởng cho nhiệm vụ không quá sai biệt so với những gì Kaitou tưởng tượng, các vật phẩm nhiệm vụ trở thành phần thưởng cho nhiệm vụ, có thể coi như là phát thưởng trước khi làm vậy.
“Yveltal, cảm giác ổn chứ?” Kaitou thu hồi lại Lucario và Tyranitar, để cho đối phương được nghỉ ngơi thoải mái, sau đấy đối với đồng bạn mới hỏi.
Có một cái thần thú thật sự làm bạn cảm giác rất không quen thuộc, bất quá Kaitou vẫn là quan tâm lại gần.
“Đã ổn hơn nhiều rồi, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tự phục hồi xong” Yveltal hưởng thụ chiêu Heal Pulse của Lous dùng tới.
Sau đấy nó lần nữa đứng dậy, có một chút xiêu vẹo loạng choạng, hẳn là bị Lucario đánh đến không thấy trời trăng mây đất.
Mất một chút thời gian mới ổn định trở lại, quả nhiên đối phương chỉ cần tập trung khôi phục đồng thời có Lous hỗ trợ, các vết thương đang lành lại với tốc độ khá nhanh.
Dù sao Lucario cũng không gây ra vết thương quá nặng nề, mấy cú đấm đó chỉ để cho Yveltal cảm thấy đau thôi, chứ không hề có sát ý.
Mọi người về sau đều là đồng bạn của nhau, cho nên Lucario tất nhiên chỉ đấm đối phương cho sướng tay, chứ thực chất thương tổn không quá nhiều.
“Đúng rồi, Kaitou, ta có một chút chuyện muốn thương lượng” Yveltal đột nhiên nói.
“Hửm? Có chuyện gì?” Kaitou nghi hoặc hỏi, lúc này đối phương đã là pokemon của bản thân rồi, cách nói chuyện cũng trở nên thoải mái hơn.
“Ta có thể không trở lại pokeball được không? Đi bên ngoài cảm giác thoải mái hơn” Yveltal nói ra yêu cầu của mình!
“Chuyện này sao? Nhưng ngươi không thể ở trong thành phố được, với hình thể và thân phận của ngươi, sợ rằng sẽ gây hỗn loạn mất, với cả các cường giả huấn luyện gia sẽ để ý ta chết” Kaitou phân vân thương lượng, Yveltal ý nguyện cậu cũng hiểu.
Thần thú pokemon, bọn nó càng khao khát tự do hơn bình thường pokemon nhiều, ép tụi nó vào trong pokeball thật sự không khác gì cực hình.
Yveltal nghe vậy liền hắc hắc cười nói “Không vấn đề gì, chỉ cần dấu một chút là được không phải sao?”
Sau đấy Yvetal được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu đen, một cái hình dáng nhỏ bé xuất hiện, một con Zorua?
“Đây là?” Kaitou nghi hoặc nhìn xuống hình dạng này của Yveltal, đối phương biến hình thành một con nhỏ bé sói đen sao?
“Một loại ảo ảnh, ngươi cũng biết Zorua và Zoroark sở trường là ảo thuật mà, bọn nó là hệ Dark pokemon, ta cũng là hệ Dark pokemon, ảo thuật của bọn nó ta tất nhiên dùng được, chỉ là bình thường không dùng mà thôi” Yveltal giải thích.
“Hê… Thế tại sao bình thường không thấy ngươi dùng?” Kaitou nghi hoặc hỏi, cậu chỉ có chút hiếu kỳ thôi.
“Hahaha, thân phận thần thú của ta là bá đạo nhất rồi, cần gì phải bắt chước ai làm gì? Cho nên ta không có dùng kỹ thuật này, bất quá trở thành pokemon của ngươi, ta cũng nên tập làm quen một chút, hiếm khi đến thế giới loài người quan sát, lần này ta muốn trải nghiệm thử cảm giác của Zygarde lão đại” Yveltal giải thích một tràng dài.
Kaitou im lặng một hồi, sau đấy nói toạt ra sự thật.
“Ngươi đơn giản là sợ Lucario sau khi tỉnh dậy thấy bản thân quá khoa trương liền tiếp tục bị ăn đập không phải sao?”
“K.. không có đâu” Yveltal cười nói dối, nó thật đúng là bị đánh ra tâm lý hoảng sợ.
Kaitou không có tiếp tục vạch trần con Yveltal này, cúi người xuống ôm lấy Yveltal lên, bình thường nó kiêu ngạo với hình dáng thật sự rất đáng đánh đòn, nhưng ở hình dạng của Zorua, đối phương trông rất đáng yêu đấy chứ.
Đặt đối phương lên đùi mình, khẽ vuốt một chút, sau đấy quay người lại đối Lous nói.
“Trở về thôi”
“Tốt!” Lous còn chút tò mò nhìn về phía Yveltal, thật khó tin đây chính là cái thần thú thủ hộ cho Kalos địa khu đấy, một cái pokemon ngốc nghếch.
Sau đấy Kaitou và Yveltal được dịch chuyển trở lại trong trung tâm thành phố, Yveltal vừa xuất hiện bên trong liền nhìn trái nhìn phải, có vẻ rất hưng phấn.
Bởi vì là trời tối rồi, mọi người đều mệt mỏi, Kaitou muốn về khách sạn nghỉ ngơi, ngày mai được nghỉ, lúc đó Yveltal muốn làm gì cũng được.
Không ngờ một buổi tối thời gian, Kaitou liền làm được điều mà rất nhiều người làm không được, thu phục một cái thần thú giống loài pokemon.
Điều kiện cơ bản để khiêu chiến The Battle Frontier ngày càng trở nên đầy đủ, không chỉ có một cái Lucario, còn có thêm một cái Yveltal, thực lực còn sừng sửng ở đẳng cấp quán quân.
“Nơi này cũng tuyệt quá nhỉ?” Yveltal trong hình thái Zorua tò mò chơi đùa, nó nhảy lên giường của Kaitou nhún nhún, sau đấy cười hắc hắc lăn qua lăn lại.
Kaitou cũng mặc kệ đối phương muốn làm cái gì, kiếm cái chỗ trống nằm lên đi ngủ, trước khi chợp mắt theo dõi xem đối thủ tiếp theo của mình là.
“Dramie sao? Cảm giác có chút quen quen” Kaitou tra thông tin của đối phương, thực lực mạnh hơn Hanna một chút, hẳn là không quá áp lực.
Ngày hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, dù ở trong Không gian của Lucario, Kaitou có thể tùy tiện sử dụng năng lực mà không bị ảnh hưởng.
Nhưng thực tế não bộ của Kaitou có chút không tiếp thu được, ký ức vẫn còn đấy, khi trở về thực tại Kaitou cảm giác hơi mệt mỏi.
“Lous, giải thích cho Yveltal một số điều cần chú ý khi ở trong thế giới loài người đi” Kaitou giọng nói ngái ngủ kêu Lous.
“Tốt, Yveltal, ở thế giới của loài người, chúng ta cần phải….” Lous gật đầu làm theo, nó có chút hưng phấn nhìn Yveltal, có một thần thú ở bên trong đội ngũ, điều đó đồng nghĩa với việc sau này huấn luyện, nó sẽ có thêm một địch thủ thật mạnh, và có đích đến để nhắm tới hơn.
Yveltal lắng nghe chăm chú, nó bình thường ngại ngùng vì thân phận thần thú của mình mà không tiếp xúc với mấy thứ này.
Bây giờ bản thân bị thu phục rồi, thần với chả thú gì nữa, Yveltal bắt đầu tìm hiểu về cuộc sống hàng ngày của Kaitou và các đồng bạn của đối phương.
Nói sơ qua về các pokemon mà Kaitou sở hữu, đồng thời đem bọn nhỏ ra để Yveltal nhận thức một chút.
Yveltal thật nhanh dung hợp vào quần thể này, Lous đang định nói gì thì Yveltal chặn lại, thể hiện bản đáng yêu và tinh xảo tự giới thiệu chính mình
“Chào mọi người, ta là Zorua, đồng bạn mới của mọi người nha ~” Yveltal trực tiếp thừa nhận bản thân là Zorua, giả heo ăn thịt hổ chui vào trong nhóm pokemon, trở thành cái đáng yêu và yếu đuối nhất trong nhóm.
Kaitou và Lous có chút cạn lời với hành động này, quả nhiên là bản tính của đối phương không thay đổi, chỉ có càng ngày càng tiện hơn, đây có thể là đặc trưng của hệ Dark pokemon đi?
Cũng may là Greninja không có ngốc bức như vậy…
Một ngày dài mau chóng trôi qua, kế tiếp là ngày còn lại ở trong đợt thi đấu 64 loại 32.
Ban thưởng: Master Ball X1 trái, Không gian siêu thần thú của Lucario, Yveltal X1, Kinh nghiệm +… Tích phân+ …..
[Không gian siêu thần thú của Lucario] Kích hoạt 25 phút – Lucario sẽ chìm vào ngủ sâu trong 25 giờ đồng hồ.
Các thông báo lần lượt hiện ra, giải thích cho việc Lucario ngủ say, xem ra trận đấu cho ngày kia Lucario sẽ không chiến đấu được, cần phải đổi một pokemon khác để tham chiến vào ngày kia.
Đồng thời phần thưởng cho nhiệm vụ không quá sai biệt so với những gì Kaitou tưởng tượng, các vật phẩm nhiệm vụ trở thành phần thưởng cho nhiệm vụ, có thể coi như là phát thưởng trước khi làm vậy.
“Yveltal, cảm giác ổn chứ?” Kaitou thu hồi lại Lucario và Tyranitar, để cho đối phương được nghỉ ngơi thoải mái, sau đấy đối với đồng bạn mới hỏi.
Có một cái thần thú thật sự làm bạn cảm giác rất không quen thuộc, bất quá Kaitou vẫn là quan tâm lại gần.
“Đã ổn hơn nhiều rồi, chỉ cần nghỉ ngơi một chút là tự phục hồi xong” Yveltal hưởng thụ chiêu Heal Pulse của Lous dùng tới.
Sau đấy nó lần nữa đứng dậy, có một chút xiêu vẹo loạng choạng, hẳn là bị Lucario đánh đến không thấy trời trăng mây đất.
Mất một chút thời gian mới ổn định trở lại, quả nhiên đối phương chỉ cần tập trung khôi phục đồng thời có Lous hỗ trợ, các vết thương đang lành lại với tốc độ khá nhanh.
Dù sao Lucario cũng không gây ra vết thương quá nặng nề, mấy cú đấm đó chỉ để cho Yveltal cảm thấy đau thôi, chứ không hề có sát ý.
Mọi người về sau đều là đồng bạn của nhau, cho nên Lucario tất nhiên chỉ đấm đối phương cho sướng tay, chứ thực chất thương tổn không quá nhiều.
“Đúng rồi, Kaitou, ta có một chút chuyện muốn thương lượng” Yveltal đột nhiên nói.
“Hửm? Có chuyện gì?” Kaitou nghi hoặc hỏi, lúc này đối phương đã là pokemon của bản thân rồi, cách nói chuyện cũng trở nên thoải mái hơn.
“Ta có thể không trở lại pokeball được không? Đi bên ngoài cảm giác thoải mái hơn” Yveltal nói ra yêu cầu của mình!
“Chuyện này sao? Nhưng ngươi không thể ở trong thành phố được, với hình thể và thân phận của ngươi, sợ rằng sẽ gây hỗn loạn mất, với cả các cường giả huấn luyện gia sẽ để ý ta chết” Kaitou phân vân thương lượng, Yveltal ý nguyện cậu cũng hiểu.
Thần thú pokemon, bọn nó càng khao khát tự do hơn bình thường pokemon nhiều, ép tụi nó vào trong pokeball thật sự không khác gì cực hình.
Yveltal nghe vậy liền hắc hắc cười nói “Không vấn đề gì, chỉ cần dấu một chút là được không phải sao?”
Sau đấy Yvetal được bao phủ bởi một lớp ánh sáng màu đen, một cái hình dáng nhỏ bé xuất hiện, một con Zorua?
“Đây là?” Kaitou nghi hoặc nhìn xuống hình dạng này của Yveltal, đối phương biến hình thành một con nhỏ bé sói đen sao?
“Một loại ảo ảnh, ngươi cũng biết Zorua và Zoroark sở trường là ảo thuật mà, bọn nó là hệ Dark pokemon, ta cũng là hệ Dark pokemon, ảo thuật của bọn nó ta tất nhiên dùng được, chỉ là bình thường không dùng mà thôi” Yveltal giải thích.
“Hê… Thế tại sao bình thường không thấy ngươi dùng?” Kaitou nghi hoặc hỏi, cậu chỉ có chút hiếu kỳ thôi.
“Hahaha, thân phận thần thú của ta là bá đạo nhất rồi, cần gì phải bắt chước ai làm gì? Cho nên ta không có dùng kỹ thuật này, bất quá trở thành pokemon của ngươi, ta cũng nên tập làm quen một chút, hiếm khi đến thế giới loài người quan sát, lần này ta muốn trải nghiệm thử cảm giác của Zygarde lão đại” Yveltal giải thích một tràng dài.
Kaitou im lặng một hồi, sau đấy nói toạt ra sự thật.
“Ngươi đơn giản là sợ Lucario sau khi tỉnh dậy thấy bản thân quá khoa trương liền tiếp tục bị ăn đập không phải sao?”
“K.. không có đâu” Yveltal cười nói dối, nó thật đúng là bị đánh ra tâm lý hoảng sợ.
Kaitou không có tiếp tục vạch trần con Yveltal này, cúi người xuống ôm lấy Yveltal lên, bình thường nó kiêu ngạo với hình dáng thật sự rất đáng đánh đòn, nhưng ở hình dạng của Zorua, đối phương trông rất đáng yêu đấy chứ.
Đặt đối phương lên đùi mình, khẽ vuốt một chút, sau đấy quay người lại đối Lous nói.
“Trở về thôi”
“Tốt!” Lous còn chút tò mò nhìn về phía Yveltal, thật khó tin đây chính là cái thần thú thủ hộ cho Kalos địa khu đấy, một cái pokemon ngốc nghếch.
Sau đấy Kaitou và Yveltal được dịch chuyển trở lại trong trung tâm thành phố, Yveltal vừa xuất hiện bên trong liền nhìn trái nhìn phải, có vẻ rất hưng phấn.
Bởi vì là trời tối rồi, mọi người đều mệt mỏi, Kaitou muốn về khách sạn nghỉ ngơi, ngày mai được nghỉ, lúc đó Yveltal muốn làm gì cũng được.
Không ngờ một buổi tối thời gian, Kaitou liền làm được điều mà rất nhiều người làm không được, thu phục một cái thần thú giống loài pokemon.
Điều kiện cơ bản để khiêu chiến The Battle Frontier ngày càng trở nên đầy đủ, không chỉ có một cái Lucario, còn có thêm một cái Yveltal, thực lực còn sừng sửng ở đẳng cấp quán quân.
“Nơi này cũng tuyệt quá nhỉ?” Yveltal trong hình thái Zorua tò mò chơi đùa, nó nhảy lên giường của Kaitou nhún nhún, sau đấy cười hắc hắc lăn qua lăn lại.
Kaitou cũng mặc kệ đối phương muốn làm cái gì, kiếm cái chỗ trống nằm lên đi ngủ, trước khi chợp mắt theo dõi xem đối thủ tiếp theo của mình là.
“Dramie sao? Cảm giác có chút quen quen” Kaitou tra thông tin của đối phương, thực lực mạnh hơn Hanna một chút, hẳn là không quá áp lực.
Ngày hôm nay đã xảy ra quá nhiều chuyện, dù ở trong Không gian của Lucario, Kaitou có thể tùy tiện sử dụng năng lực mà không bị ảnh hưởng.
Nhưng thực tế não bộ của Kaitou có chút không tiếp thu được, ký ức vẫn còn đấy, khi trở về thực tại Kaitou cảm giác hơi mệt mỏi.
“Lous, giải thích cho Yveltal một số điều cần chú ý khi ở trong thế giới loài người đi” Kaitou giọng nói ngái ngủ kêu Lous.
“Tốt, Yveltal, ở thế giới của loài người, chúng ta cần phải….” Lous gật đầu làm theo, nó có chút hưng phấn nhìn Yveltal, có một thần thú ở bên trong đội ngũ, điều đó đồng nghĩa với việc sau này huấn luyện, nó sẽ có thêm một địch thủ thật mạnh, và có đích đến để nhắm tới hơn.
Yveltal lắng nghe chăm chú, nó bình thường ngại ngùng vì thân phận thần thú của mình mà không tiếp xúc với mấy thứ này.
Bây giờ bản thân bị thu phục rồi, thần với chả thú gì nữa, Yveltal bắt đầu tìm hiểu về cuộc sống hàng ngày của Kaitou và các đồng bạn của đối phương.
Nói sơ qua về các pokemon mà Kaitou sở hữu, đồng thời đem bọn nhỏ ra để Yveltal nhận thức một chút.
Yveltal thật nhanh dung hợp vào quần thể này, Lous đang định nói gì thì Yveltal chặn lại, thể hiện bản đáng yêu và tinh xảo tự giới thiệu chính mình
“Chào mọi người, ta là Zorua, đồng bạn mới của mọi người nha ~” Yveltal trực tiếp thừa nhận bản thân là Zorua, giả heo ăn thịt hổ chui vào trong nhóm pokemon, trở thành cái đáng yêu và yếu đuối nhất trong nhóm.
Kaitou và Lous có chút cạn lời với hành động này, quả nhiên là bản tính của đối phương không thay đổi, chỉ có càng ngày càng tiện hơn, đây có thể là đặc trưng của hệ Dark pokemon đi?
Cũng may là Greninja không có ngốc bức như vậy…
Một ngày dài mau chóng trôi qua, kế tiếp là ngày còn lại ở trong đợt thi đấu 64 loại 32.