Pokemon Kaitou Izumi
Chương 355 : Đầu thai đi rồi ra đây nói chuyện!
Ngày đăng: 00:13 08/08/20
Khác với vòng đầu trước, tiếp theo thi đấu chỉ diễn ra vỏn vẹn trong vòng một ngày, điều này có nghĩa là bốn ngày tiếp theo, những tuyển thủ đã tấn thắng phải không ngừng chuẩn bị để đối mặt với đào thải.
Lúc này mới thể hiện ra sự khắc nghiệt trong một giải thi đấu, quá nhiều huấn luyện gia đi được càng xa, như vậy lúc thất bại mới càng khổ sở.
Kaitou rời khỏi hội trường, không đi hội tụ với đám bạn, trực tiếp đi về Trung tâm pokemon làm tốt công việc của mình.
Vì một quả trứng Audino có chất lượng cao, vì đồng bạn thứ tám của mình, Kaitou đầy đủ chăm chỉ.
Còn việc huấn luyện pokemon, mỗi đồng bạn của cậu đều có ý thức riêng, bọn nó có thể tự huấn luyện mà không cần sự có mặt của Kaitou.
Ở tại hội trường, hàng ghế khán giả, một người đặc biệt tới xem thi đấu của Kaitou, kể cả khi đã kết thúc được một hồi, đối phương vẫn chưa rời đi.
“Absol, ngươi cảm thấy thế nào?” Amony đưa tay lên gãi cằm suy nghĩ.
Absol lập tức nhẹ kêu một tiếng, ánh mắt nó hơi suy tư, sau lại cuộn người nằm trong lòng Amony.
Trận chiến hôm nay của Amony diễn ra vào buổi chiều, tuy nhiên dựa vào phán đoán thực lực, cậu có thể tự tin rằng trận đấu hôm nay sẽ không quá khó khăn.
Ngược đến ngày mai, trận đấu 4VS4 của 16 loại 8, đối thủ của cậu là một trong những người có cơ hội cao nhất đạt được giải quán quân năm nay, Kaitou.
Cũng là người đã từng đánh bại bản thân tại The Battle Chateau, khuôn mặt của Amony hơi trầm lại khi nhớ về cặp mắt đỏ và sự lạnh lùng của Kaitou khi thi đấu.
“Thật là một con quái vật”
Amony trầm giọng nói nhỏ, sau đấy thở một hơi dài đứng lên, cùng với Absol rời khỏi hội trường, chuẩn bị cho trận đấu chiều nay.
Tuy rằng thi đấu với Kaitou là một điều rất đáng sợ, có điều nếu không thắng được trận đấu hôm nay, mọi thứ chỉ là ảo tưởng.
Tắt đi điện thoại, trang web chính của Đại hội.
Một bảng phân tích các chiến thắng và danh khí của ba mươi hai người còn lại trong vòng đấu hôm nay, đã có một vài cái tên mờ đi, đồng nghĩa với những người bị knock out sáng nay.
Vị trí cao cao phía trên của Mianthe chưa hề bị dao động cuối cùng đã bị Kaitou một con hắc mã xông tới, hơn nữa lấy xu thế không thể cản đạt được danh khí cao hơn.
Từ trận đấu 16 loại 8 trở đi, Đại hội thi đấu sẽ được phát lên trên nhiều địa khu, không chỉ riêng mỗi Kalos địa khu.
Wiklarm tuy là con trai của Tứ thiên vương, nhưng lại ẩn ẩn bị dồn về phía sau, lúc này cậu đang thi đấu với một huấn luyện gia top 32 trên sân đấu.
“Bisharp, Night Slash!” Vẫn như cũ dứt khoát và sắc bén như thường.
Lấy một pokemon đánh bại hai cái pokemon của đối thủ, sau cùng ở trận đấu thứ ba thu hồi lại Bisharp, đổi lại thành một con Steelix.
Bisharp của Wiklarm cũng không có mất đi năng lực thi đấu, chỉ đơn thuần là thể lực của Bisharp hơi hao tổn và kiệt sức mà thôi.
Để có thể thi đấu một cách hoàn chỉnh hơn, có vẻ lấy một chọi hai đã là giới hạn của Bisharp, khán giả còn đang thất vọng, Wiklarm không còn bá đạo như trước nữa rồi.
“Con trai của Tứ thiên vương chỉ vậy thôi sao?” Có khán giả bắt đầu xì xào phía trên.
“Chà.. không biết, nhưng ít nhất cũng để Bisharp chiến đấu đến cuối cùng đi chứ?” Một người khác trả lời, khuôn mặt hơi nhíu mày.
“Không bằng một huấn luyện gia bình thường, xem ra xuất thân tốt cũng bị đối phương dùng phế rồi” Có người cười nói...
Nhiều người, nhiều ý tưởng, nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới tâm lý đang thi đấu trên sân của Wiklarm.
Việc cho pokemon chiến đấu như thế nào, không chỉ đơn thuần là ý kiến chủ quan của bất cứ ai, còn phụ thuộc vào tính cách lẫn mong muốn của hai bên huấn luyện gia với pokemon.
Giống như Kaitou, cậu rất tùy ý để pokemon phát triển theo cách mà bọn nó muốn, và Talonflame hi vọng được chiến đấu đến giây phút cuối cùng.
Lại như Mianthe, cô rất nghiêm khắc, dựa theo các yếu đưa tới xác xuất thắng cao nhất mà làm ra lựa chọn, các pokemon của Mianthe cũng nghiêm khắc như vậy.
....
Cho nên, việc Bisharp bị thu hồi, hay gọi ra Wiklarm, chỉ cần người có trình độ đều không nói cái gì.
“Ra sân, Steelix” Wiklarm đút hai tay vào túi, có quá nhiều người đang thì thầm nói về cách cậu thi đấu, thật phiền phức.
Cái danh hiệu con trai của Thiên vương là gì chứ? Nói như thể cậu mạnh như vậy chỉ vì bản thân là con trai của Thiên vương sao?
Như vậy nỗ lực của cậu đều bị vứt xuống sông xuống bể rồi sao?
Mặc dù rất bình tĩnh, nhưng Wiklarm vẫn còn chút tì khí, đưa tay lên gãi gãi đầu, nhìn lấy pokemon của đối thủ.
Bên kia tuyển thủ và pokemon lập tức sợ ớn lạnh, ánh mắt của Wiklarm như một thanh đao sắc bén đâm vào người bọn họ.
“Trận đấu bắt đầu” Trọng tài hô to, lập tức con Azumarill đối diện xông tới muốn tấn công, huấn luyện gia của nó cũng kêu
“Dùng Hydro Pump!”
Có vẻ muốn chiếm lấy càng nhiều ưu thế hơn, dù sao hệ sắt thép thương tổn đối với hệ nước chỉ còn một nửa.
Không rõ ràng vì sao Wiklarm muốn thay đổi pokemon, nhưng đối diện tuyển thủ không nghĩ nhiều như vậy, cậu đã thua mất hai con pokemon, không thể lại thua thêm!
Đối phương nếu không có thân phận cao quý từ đầu, làm sao có thể đạt được thành tựu lúc này?
Nếu như cậu cũng có một xuất phát tốt như vậy thì...
“Aaaa.... Phiền phức!” Nhìn thấy đôi mắt của huấn luyện gia ở bên kia, cũng âm thanh xì xào phía trên hàng ghế khán giả
Wiklarm cúi đầu xuống, sau đấy ngước đầu lên như khạc ra cục tức kêu “Thổi bay nó, Flash Cannon!”
ẦM!
Một cột sáng sắt thép lập tức đâm xuyên qua Hydro Pump còn chưa dùng xong đánh vào người Azumarill, sau đấy con chuột nước lập tức dính vào bên tường.
Hơn nữa chiêu Flash Cannon còn chưa dừng lại, uy lực càng lúc càng lớn, gió thổi bụi bay khiến đối diện huấn luyện gia phải đưa tay lên bịt mắt.
Cho đến khi nghe thêm một âm “ẦM!” lần hai, hình bóng của Steelix trong mắt bọn họ lập tức đáng sợ hơn nhiều lần.
Còn chưa kịp quay đầu lại, trọng tài đã hô “Azumarill mất đi năng lực thi đấu, Steelix dành chiến thắng, như vậy người dành chiến thắng cuối cùng là Wiklarm tuyển thủ”
Dứt khoát, đáng sợ, bá đạo, không hề nhân nhượng.
Đây là đặc điểm của Wiklarm mà bình thường khán giả quên mất, có lẽ gần đây có nhiều thi đấu đặc sắc quá, bọn họ quên mất sự đáng sợ của Wiklarm.
Thu hồi lại Steelix, sau đấy đi ngang qua đối diện huấn luyện gia và ngước đầu lên nói
“Không phục? ghen tị ta là con trai của Tứ thiên vương? Vậy đầu thai một kiếp để sinh ra tốt hơn đi, người bình thường!”
Ánh mắt đầy đáng sợ, giọng nói trầm trầm, đúng như bọn họ nói, cậu là con trai của Tứ thiên vương, vậy thì sao?
Có giỏi thì cũng trở thành con trai Tứ thiên vương đi rồi ra đây nói chuyện, còn không thì ở đấy mà tiếp tục tám nhảm đi, những kẻ chỉ có thể ngồi xa xa thảo luận lý do này lý do nọ.
Căn bản không thể theo kịp bước chân của cậu!
Có lẽ bản thân không phải mạnh nhất, nhưng cậu biết, cậu tuyệt đối không lười biếng, ở các vị trí khác nhau vạch xuất phát, dù ngươi có ở gần hay ở xa vạch đích đến đâu, không nhếch mông lên liền không có tư cách nói chuyện.
Quay người rời đi, buổi sáng của vòng 32 loại 16 nhanh chóng kết thúc!
Lúc này mới thể hiện ra sự khắc nghiệt trong một giải thi đấu, quá nhiều huấn luyện gia đi được càng xa, như vậy lúc thất bại mới càng khổ sở.
Kaitou rời khỏi hội trường, không đi hội tụ với đám bạn, trực tiếp đi về Trung tâm pokemon làm tốt công việc của mình.
Vì một quả trứng Audino có chất lượng cao, vì đồng bạn thứ tám của mình, Kaitou đầy đủ chăm chỉ.
Còn việc huấn luyện pokemon, mỗi đồng bạn của cậu đều có ý thức riêng, bọn nó có thể tự huấn luyện mà không cần sự có mặt của Kaitou.
Ở tại hội trường, hàng ghế khán giả, một người đặc biệt tới xem thi đấu của Kaitou, kể cả khi đã kết thúc được một hồi, đối phương vẫn chưa rời đi.
“Absol, ngươi cảm thấy thế nào?” Amony đưa tay lên gãi cằm suy nghĩ.
Absol lập tức nhẹ kêu một tiếng, ánh mắt nó hơi suy tư, sau lại cuộn người nằm trong lòng Amony.
Trận chiến hôm nay của Amony diễn ra vào buổi chiều, tuy nhiên dựa vào phán đoán thực lực, cậu có thể tự tin rằng trận đấu hôm nay sẽ không quá khó khăn.
Ngược đến ngày mai, trận đấu 4VS4 của 16 loại 8, đối thủ của cậu là một trong những người có cơ hội cao nhất đạt được giải quán quân năm nay, Kaitou.
Cũng là người đã từng đánh bại bản thân tại The Battle Chateau, khuôn mặt của Amony hơi trầm lại khi nhớ về cặp mắt đỏ và sự lạnh lùng của Kaitou khi thi đấu.
“Thật là một con quái vật”
Amony trầm giọng nói nhỏ, sau đấy thở một hơi dài đứng lên, cùng với Absol rời khỏi hội trường, chuẩn bị cho trận đấu chiều nay.
Tuy rằng thi đấu với Kaitou là một điều rất đáng sợ, có điều nếu không thắng được trận đấu hôm nay, mọi thứ chỉ là ảo tưởng.
Tắt đi điện thoại, trang web chính của Đại hội.
Một bảng phân tích các chiến thắng và danh khí của ba mươi hai người còn lại trong vòng đấu hôm nay, đã có một vài cái tên mờ đi, đồng nghĩa với những người bị knock out sáng nay.
Vị trí cao cao phía trên của Mianthe chưa hề bị dao động cuối cùng đã bị Kaitou một con hắc mã xông tới, hơn nữa lấy xu thế không thể cản đạt được danh khí cao hơn.
Từ trận đấu 16 loại 8 trở đi, Đại hội thi đấu sẽ được phát lên trên nhiều địa khu, không chỉ riêng mỗi Kalos địa khu.
Wiklarm tuy là con trai của Tứ thiên vương, nhưng lại ẩn ẩn bị dồn về phía sau, lúc này cậu đang thi đấu với một huấn luyện gia top 32 trên sân đấu.
“Bisharp, Night Slash!” Vẫn như cũ dứt khoát và sắc bén như thường.
Lấy một pokemon đánh bại hai cái pokemon của đối thủ, sau cùng ở trận đấu thứ ba thu hồi lại Bisharp, đổi lại thành một con Steelix.
Bisharp của Wiklarm cũng không có mất đi năng lực thi đấu, chỉ đơn thuần là thể lực của Bisharp hơi hao tổn và kiệt sức mà thôi.
Để có thể thi đấu một cách hoàn chỉnh hơn, có vẻ lấy một chọi hai đã là giới hạn của Bisharp, khán giả còn đang thất vọng, Wiklarm không còn bá đạo như trước nữa rồi.
“Con trai của Tứ thiên vương chỉ vậy thôi sao?” Có khán giả bắt đầu xì xào phía trên.
“Chà.. không biết, nhưng ít nhất cũng để Bisharp chiến đấu đến cuối cùng đi chứ?” Một người khác trả lời, khuôn mặt hơi nhíu mày.
“Không bằng một huấn luyện gia bình thường, xem ra xuất thân tốt cũng bị đối phương dùng phế rồi” Có người cười nói...
Nhiều người, nhiều ý tưởng, nhưng điều này không hề ảnh hưởng tới tâm lý đang thi đấu trên sân của Wiklarm.
Việc cho pokemon chiến đấu như thế nào, không chỉ đơn thuần là ý kiến chủ quan của bất cứ ai, còn phụ thuộc vào tính cách lẫn mong muốn của hai bên huấn luyện gia với pokemon.
Giống như Kaitou, cậu rất tùy ý để pokemon phát triển theo cách mà bọn nó muốn, và Talonflame hi vọng được chiến đấu đến giây phút cuối cùng.
Lại như Mianthe, cô rất nghiêm khắc, dựa theo các yếu đưa tới xác xuất thắng cao nhất mà làm ra lựa chọn, các pokemon của Mianthe cũng nghiêm khắc như vậy.
....
Cho nên, việc Bisharp bị thu hồi, hay gọi ra Wiklarm, chỉ cần người có trình độ đều không nói cái gì.
“Ra sân, Steelix” Wiklarm đút hai tay vào túi, có quá nhiều người đang thì thầm nói về cách cậu thi đấu, thật phiền phức.
Cái danh hiệu con trai của Thiên vương là gì chứ? Nói như thể cậu mạnh như vậy chỉ vì bản thân là con trai của Thiên vương sao?
Như vậy nỗ lực của cậu đều bị vứt xuống sông xuống bể rồi sao?
Mặc dù rất bình tĩnh, nhưng Wiklarm vẫn còn chút tì khí, đưa tay lên gãi gãi đầu, nhìn lấy pokemon của đối thủ.
Bên kia tuyển thủ và pokemon lập tức sợ ớn lạnh, ánh mắt của Wiklarm như một thanh đao sắc bén đâm vào người bọn họ.
“Trận đấu bắt đầu” Trọng tài hô to, lập tức con Azumarill đối diện xông tới muốn tấn công, huấn luyện gia của nó cũng kêu
“Dùng Hydro Pump!”
Có vẻ muốn chiếm lấy càng nhiều ưu thế hơn, dù sao hệ sắt thép thương tổn đối với hệ nước chỉ còn một nửa.
Không rõ ràng vì sao Wiklarm muốn thay đổi pokemon, nhưng đối diện tuyển thủ không nghĩ nhiều như vậy, cậu đã thua mất hai con pokemon, không thể lại thua thêm!
Đối phương nếu không có thân phận cao quý từ đầu, làm sao có thể đạt được thành tựu lúc này?
Nếu như cậu cũng có một xuất phát tốt như vậy thì...
“Aaaa.... Phiền phức!” Nhìn thấy đôi mắt của huấn luyện gia ở bên kia, cũng âm thanh xì xào phía trên hàng ghế khán giả
Wiklarm cúi đầu xuống, sau đấy ngước đầu lên như khạc ra cục tức kêu “Thổi bay nó, Flash Cannon!”
ẦM!
Một cột sáng sắt thép lập tức đâm xuyên qua Hydro Pump còn chưa dùng xong đánh vào người Azumarill, sau đấy con chuột nước lập tức dính vào bên tường.
Hơn nữa chiêu Flash Cannon còn chưa dừng lại, uy lực càng lúc càng lớn, gió thổi bụi bay khiến đối diện huấn luyện gia phải đưa tay lên bịt mắt.
Cho đến khi nghe thêm một âm “ẦM!” lần hai, hình bóng của Steelix trong mắt bọn họ lập tức đáng sợ hơn nhiều lần.
Còn chưa kịp quay đầu lại, trọng tài đã hô “Azumarill mất đi năng lực thi đấu, Steelix dành chiến thắng, như vậy người dành chiến thắng cuối cùng là Wiklarm tuyển thủ”
Dứt khoát, đáng sợ, bá đạo, không hề nhân nhượng.
Đây là đặc điểm của Wiklarm mà bình thường khán giả quên mất, có lẽ gần đây có nhiều thi đấu đặc sắc quá, bọn họ quên mất sự đáng sợ của Wiklarm.
Thu hồi lại Steelix, sau đấy đi ngang qua đối diện huấn luyện gia và ngước đầu lên nói
“Không phục? ghen tị ta là con trai của Tứ thiên vương? Vậy đầu thai một kiếp để sinh ra tốt hơn đi, người bình thường!”
Ánh mắt đầy đáng sợ, giọng nói trầm trầm, đúng như bọn họ nói, cậu là con trai của Tứ thiên vương, vậy thì sao?
Có giỏi thì cũng trở thành con trai Tứ thiên vương đi rồi ra đây nói chuyện, còn không thì ở đấy mà tiếp tục tám nhảm đi, những kẻ chỉ có thể ngồi xa xa thảo luận lý do này lý do nọ.
Căn bản không thể theo kịp bước chân của cậu!
Có lẽ bản thân không phải mạnh nhất, nhưng cậu biết, cậu tuyệt đối không lười biếng, ở các vị trí khác nhau vạch xuất phát, dù ngươi có ở gần hay ở xa vạch đích đến đâu, không nhếch mông lên liền không có tư cách nói chuyện.
Quay người rời đi, buổi sáng của vòng 32 loại 16 nhanh chóng kết thúc!