Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 125 :

Ngày đăng: 14:24 30/04/20


Lưng Phó Dư Sâm bị thương, phải nằm nghiêng người ôm Từ Xán Xán.



Cuối mùa thu, trời mưa vừa ẩm ướt vừa lạnh, Phó Dư Sâm có chút lạnh, nhưng muốn thân thể đầy đặn mềm mại ấm áp của Từ Xán Xán rúc vào trong lòng hắn, nhiệt độ xuyên thấu qua trung y làm hắn ấm áp.



Bên trong tiếng mưa rơi tí tách, Phó Dư Sâm nghĩ tâm sự.



Chờ hết mưa lớn, hắn phải hành quân gấp về Biện Kinh.



hắn không thể vẫn ở thế bị động được.



Thư gia căn cơ quá sâu, nếu hắn muốn thực hiện tham vọng của mình thì phải nhổ tận gốc Thư gia.



hắn bắt đầu đối phó Thư gia từ rất sớm, nhưng vẫn chưa đủ, cần phải mạnh tay hơn với Thư gia!



Trải qua phân tích và suy nghĩ có trật tự, Phó Dư Sâm đã thấu hiểu tất cả các vấn đề, cũng hạ quyết tâm, rồi nhẹ nhàng dán Từ Xán Xán ngủ tiếp.



Từ Xán Xán và Phó Dư Sâm cùng có cảm giác ngủ say sưa, chờ bọn hắn tỉnh lại, trời vẫn chưa hết mưa. Từ Xán Xán tỉnh trước, nàng lặng lẽ xuống giường gọi Chu Nhan lên lầu, ở cửa cầu thang dặn dò nàng đi phòng bếp sai người ta chuẩn bị lẩu uyên ương, rồi chuẩn bị một thức ăn chay và cá thịt, thế này mới rón rén trở lại phòng ngủ.



Phó Dư Sâm cực kỳ cảnh giác, lúc Từ Xán Xán tỉnh thì hắn cũng tỉnh, ngồi dậy.



Thấy Phó Dư Sâm muốn đứng lên, Từ Xán Xán vội nói: "Phó Dư Sâm, chàng dựa vào trên giường nghỉ một lát đi, thiếp rửa mặt chải đầu rồi giúp chàng mặc quần áo!"



Phó Dư Sâm biết nghe lời dựa vào giường, híp mắt nhìn Từ Xán Xán, chờ Từ Xán Xán đến hầu hạ mình.



Từ Xán Xán trước lấy phích nước nóng rót cho Phó Dư Sâm một ly nước sôi uống, rồi mới đi trang điểm mặc áo quần.



Nàng rất nhanh búi xong tóc dài.



Từ Xán Xán không muốn phiền Chu Nhan lên chải đầu, tự mình vấn tóc đọa kế, cài trâm bạc trắng Lê Hoa, lại mặc váy bát phúc hoa quả bốn mùa mà Bích Vân thêu và giày đen gấm, lấy gương soi, cảm thấy mình thanh nhã thuần khiết, khuôn mặt vẫn là thiếu phụ xinh đẹp, thế này mới vừa lòng. 



Hầu hạ Phó Dư Sâm búi tóc mặc quần áo, Từ Xán Xán kéo Phó Dư Sâm cùng nhau đứng trước gương.



Phó Dư Sâm giương mắt vừa thấy, bên trong gương là một đôi phu thê thiếu niên, đúng là hắn và Từ Xán Xán.




Hàn Mỹ Nương không nghĩ tới một nam nhân có thể đẹp đến thế này, không phải mang theo một loại phong thái nữ nhi anhkhí bức người, sớm nhìn ngây người, không nghe được câu nói không tốt của Phó Dư Sâm.



Lúc này thấy thiếu niên xinh đẹp rời đi, nàng có chút hoảng loạn, liền nhìn Từ Xán Xán làm nũng: "Biểu di, đây là biểu dượng?"



Từ Xán Xán cười hơi vuốt cằm: "Ừ."



"Kia biểu dượng hắn ——" Vẻ mặt Hàn Mỹ Nương hoảng loạn, "Mỹ nương là thân thích nhà mình, biểu dượng kỳ thật khôngcần lảng tránh..."



Từ Xán Xán cười rất vui sướng, bất đắc dĩ cảm giác cơn say dâng lên làm mặt nóng, đầu hoáng váng, cố ý nói: "Tướng công của ta đặc biệt quy củ, ghét nhất là nữ tử không tuân thủ quy tắc đạo đức—— chúng ta đừng để ý đến hắn!"



Thấy Hàn Mỹ Nương ủ rũ, Từ Xán Xán cảm thấy thật sự rất thích, liền mở miệng dặn dò Bích Vân: "Bích Vân, ta nhận lê của đại cô nương, ngươi đi lấy chút bạc thưởng Hàn đại cô nương!" Ngươiđến tự rước lấy nhục, vậy chịu chút nhục nhã đi!



Hàn Mỹ Nương lúc này mới cảm giác được địch ý của tiểu Phó phu nhân, không khỏi vạn phần kinh ngạc. Vì nàng xinh đẹp, trong phần đông nữ quyến luôn đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, vạn vạn không nghĩ đến tiểu Phó phu nhân khẩu phật tâm xà, thế nhưng nhục nhã nàng như vậy.



Nàng thấy Bích Vân cười hì hì đưa cho nàng một thỏi đồng bạc, cảm thấy cực kỳ khuất nhục, nhưng tình thế không khỏi người, thân phận tiểu Phó phu nhân cao quý không thể nhục mạ, đành phải đưa tay nhận, mặt trướng đỏ lẩm bẩm tạ ơn, thất tha thất thểu đi ra ngoài!



Từ Xán Xán không hề để Hàn Mỹ Nương ở trong lòng, ngồi dậy nhìn Chu Nhan Bích Vân: "Hai người các ngươi ai dìu ta lên lầu?" Cả người nàng mệt mỏi, không thể tự mình lên lầu.



Chu Nhan cách gần, vội vàng mỉm cười đi tới.



Từ Xán Xán ngửi thấy hương lẩu trên người nàng, cười khanh khách nói: "trên người Chu Nhan có hương lẩu, vẫn nên để Bích Vân đến dìu ta, Chu Nhan đi ăn cơm trước đi!"



Chu Nhan vội vàng lui mấy bước, ra vẻ giận dữ nói: "Thiếu phu nhân khi dễ nô tỳ, chỉ sủng ái Bích Vân!"



Bích Vân vội vàng làm Lan Hoa Chỉ tranh thủ tình cảm: "Thiếu phu nhân chỉ thích ta, ngươi nên tránh ở góc tường đố kỵ đi!"



Hai nàng chọc cho Từ Xán Xán cười ha ha, thân mình càng mềm.



Phó Dư Sâm vốn dĩ có tâm tư, nhưng là nhìn Từ Xán Xán không biết trời đất, đành phải bóp tắt chút tâm tư ấy.



Sáng sớm ngày hôm sau, ánh mặt trời chiếu rọi, Phó Quân chuẩn bị xuất phát, Từ Xán Xán cũng phải theo Phó Dư Sâm rời đi.