Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 129 :
Ngày đăng: 14:25 30/04/20
Từ Xán Xán đang chuẩn bị đáp trả Thi ma ma, ngẩng đầu thì thấy Phó Dư Sâm.
Vừa thấy núi dựa Phó Dư Sâm của nàng, Từ Xán Xán đầy ngập ý chí chiến đấu nháy mắt giống như bị kim đâm thủng, "Xuy xuy xuy" lậu khí, lập tức xẹp xuống.
Nàng giống như một đứa bé, thấy Phó Dư Sâm lập tức muốn làm nũng.
Cái mũi Từ Xán Xán chua xót, ánh mắt bịt kín một tầng hơi nước, vô cùng đáng thương nhìn Phó Dư Sâm, chần chờ đứng dậy muốn đi nghênh đón.
Phó Dư Sâm thấy nàng như thế, trong lòng đau lòng, bước chân liên tục đi đến, đỡ Từ Xán Xán, ngồi bên cạnh Từ Xán Xán.
Có Phó Dư Sâm cứu trận, Từ Xán Xán lập tức trì sủng sinh kiêu, bắt đầu sinh lòng dạ hẹp hòi.
Nàng liếc Phó Dư Sâm một cái, nghĩ đến hắn gây phiền toái cho mình, cố ý dời tầm mắt, không muốn quan tâm hắn.
Phó Dư Sâm thấy nàng vừa thấy mình thì trở nên giống như đứa bé ngây thơ ỷ lại, trong lòng buồn cười, vỗ vỗ tay Từ Xán Xán, sau đó nhìn Thi ma ma bên ngoài đầu cũng không dám ngẩng, chỉ biết run lập cập, ánh mắt mang theo lãnh ý: "Thi ma ma, nương tử ta nàng sao lại không đúng?"
Thi ma ma biết tính tình của Phó Dư Sâm, sớm dọachết khiếp, run rẩy lắp bắp nói: "Lão... Lão nô vượt quá... đi quá giới hạn..."
Phó Dư Sâm không kiên nhẫn nhìn Phó Dương đứng bên ngoài: "Lôi lão nô dám bất kính với chủ tủxuống đánh bốn mươi trượng!"
Từ Xán Xán: "..." Thi ma ma tuổi lớn như vậy, bốn mươi trượng này có chút nặng?!
Sắc mặt nàng hơi tái nhợt, lại biết Phó Dư Sâm lập uy cho mình, nên không mở miệng khuyên can.
Trong lòng hai mươi vị mỹ nhân run sợ nhìn Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở trên tháp, vừa kinh ngạc Phó soái xinh đẹp, lại khiếp sợPhó soái tàn bạo, bởi vậy người người hoa dung thất sắc rồi ánh mắt lại tỏa sáng.
Trong ngoài bhà chính nhất thời yên tĩnh lại.
Phó Dư Sâm ngồi ngay ngắn ở đó, mắt phượng sâu thẳm, chờ đợi thị vệ bên ngoài hành hình.
Từ Xán Xán trăm mối cảm xúc ngổn ngang, lặng lẽ liếc mắt quan sát Phó Dư Sâm một cái, tay lặng lẽ đưa vào trong tay áo chòng của Phó Dư Sâm, cầm tay Phó Dư Sâm.
Phó Dư Sâm thấy nàng nhu thuận như thế, trong lòng vừa lòng, vươn tay cầm tay mềm mại của Từ Xán Xán, trong lòng toát lên cảm giác thỏa mãn.
Phó Dương và Phó Tùng mới từ Lạc Dương trở về giám sát thị vệ hành hình.
Trong lòng Phó Dư Sâm hiểu rõ toàn bộ, sau khi súc miệng, lại nhận Phó Dương dâng trà xanh, cố ý uống chậm rãi, giống như không thấy biểu tình tren mặt của phụ thân.
Lúc ra cửa, Phó Dư Sâm rốt cục mở miệng vàng ngọc: "Phụ thân, người an bài tình cảnh long trọng một chút!" Như vậy mới có thể xứng đáng với biểu hiện của hắn.
Phó Vân Chương mừng rỡ, liên tục gật đầu: "Ta đi làm ngay!"
Phó Dư Sâm mang theo Chu anh luôn đứng đợi mình ở thư phòng, cùng nhau tiến cung gặp Vĩnh An đế, sau đó ở trong hoàng cung dấy lên gió tanh mưa máu, bắt đầu thanh tẩy những cung nữ thái giám ởKhôn Trữ cung.
hắn định thanh tẩy từ trong hoàng cung lan rộng đến ngoài Biện Kinh, sau đó mở rộng đến toàn bộ quan trường Đại Lương, tiêu diệt hoàn toàn những kẻ làm phản.
Từ Xán Xán tỉnh lại, mắt mở to lập tứcthấy được Chu Nhan và Bích Vân đang vén màn lên, không khỏi hoảng sợ.
Chu Nhan vội vàng trấn an nàng: "Thiếu phu nhân, đã qua buổi trưa, bọn nô tỳ thấy ngài vẫn chưa dậy nên cả gan vào nhìn xem!"
Hai tay Từ Xán Xán chống người ngồi dậy, ai biết vừa mới động, chất lỏng lạnh lạnh phía dưới chảy ra, mặt nàng nháy mắt lập tức trở nên nóng rát, đành phải phải nói: "Hai người các ngươi ra ngoài trước đi, ta tự mình ngồi dậy!"
Chu Nhan và Bích Vân cũng ngửi thấy mùi ái muội ở trên giường, thấy đống hỗn độn không chịu nổi trên đệm giường và những vết trên người Từ Xán Xán, sợ Từ Xán Xán thẹn thùng, buông màn lui xuống.
Sau khi tắm rửa thoải mái, Từ Xán Xán lười biếng dựa vào đệm, cầm một khối bánh đậu xanh cắn, thuận tiện hỏi Chu Nhan và Bích Vân: "Hôm nay ta phải làm việc gì?"
Chu Nhan và Bích Vân nhìn nhau, Bích Vân khẽ vuốt cằm —— Chu Nhan tư duy kín đáo lại có trật tự, nàng vẫn bẩm báo rõràng cho thiếu phu nhân!
Chu Nhan quỳ gối hành lễ, sau đó bẩm báo nói: "Phó Tùng mang về bốn vị ma ma và một nhóm nha hoàn từ Lạc Dương, ngài tự mình gặp một chút, chọn lựa; nô tỳ và Bích Vân đã chuẩn bị xong ngân lượng để ngài ban thưởng cho Phó Tùng và đội thị vệ, mời ngài xem qua; Ngày mai Quốc Công Gia mời bảy vị cô nương lại mặt, ngài an bài trước một chút."
Từ Xán Xán ngạc nhiên: "... Ta sao lại bận rộn như vậy?"
Chu Nhan và Bích Vân thấy vẻ mặt nàng phiền não, không khỏi nở nụ cười. Bích Vân giòn tan nói: "Thiếu phu nhân, ngàikhông biết quản lý trong nhà quyền quý quan trọng bao nhiêu đâu, không ít phu nhân danh gia vọng tộc vì tránh quản lý gia đình mà huyên náo một hồi đó! Quốc Công Gia muốn tốt cho ngài, để ngài đến Lô Tuyết Am tiếp nhân gia sự từ phu nhân!"
Từ Xán Xán: "... Nha..." thật phức tạp!
Chu Nhan mỉm cười: " Xin ngài đừng nản chí, công tử gọi bốn vị ma ma đó về là muốn giúp việc cho ngài, hơn nữa, còn có Bích Vân và nô tỳ đây mà!"
Từ Xán Xán sợ bốn vị ma ma này giống như Thi ma ma, rất phiền não, nhíu mi nói: "Ta gặp bốn vị ma ma đó trước!"