Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 140 :
Ngày đăng: 14:25 30/04/20
Trong tiếng thở dốc của Phó Dư Sâm, Từ Xán Xán cúi đầu khóc, hai tay ôm cổ Phó Dư Sâm, hai chân cũng kẹp chặt thắt lưng Phó Dư Sâm.
Phó Dư Sâm không e dè làm vài lần, đột nhiên mím môi lấy tay đẩy Từ Xán Xán ra, mặt vẫn khuynh đảo như trước, dán lên khuôn ngực đầy đặn tuyết trắng của Từ Xán Xán.
Phó Dư Sâm vào phòng ngủ, Chu Nhan và Bích Vân biết hắn ghét người ở trong phòng, không dám ở lại lâu, lập tức dẫn theo tiểu nha hoàn trực ban trở về viện phía đông chờ chuông gọi các nàng.
Mọi chuyện nhất thời xong xuôi.
Phó Dư Sâm cảm thấy toàn thân thư thái, bế Từ Xán Xán cả người xụi lơ ra khỏi phòng tắm, đặt nàng nhẹ nhàng trong khăn lớn trên giường cẩm, cuốn khăn lụa bao Từ Xán Xán lại.
Phía dưới Từ Xán Xán vẫn còn co rúc, cả người run rẩy thở gấp nửa ngày không nói gì.
thật lâu sau, Phó Dư Sâm và Từ Xán Xán thu dọn lên giường ngủ.
Từ Xán Xán mệt muốn chết, vùi vào lòng Phó Dư Sâm nhanh chóng ngủ thiếp.
Phó Dư Sâm nằm nghiêng người, tay phải vuốt ve vòng eo mềm mại và giữa đùi co dãn của Từ Xán Xán, yên lặng nghĩ tâm sự.
Ngày mai, hắn có rất nhiều việc phải làm: phải dẫn sứ thần Tích Lâm tiến cung; gặp Khai Phong phủ doãn Dương Thế Hạo; cần bày mưu dụ Thư Uẩn Chi mắc câu; muốnđi Từ phủ thị lang đón Từ Xán Xán...
Phó Dư Sâm chưa bao giờ nôn nóng, hắn luôn đem chuyện muốn làm chải chuốt hoàn hảo, phải thấu hiểu tất cả phương diện của vấn đề, sau đó đâu vào đấy làm từng chuyện.
Sau khi nghĩ kĩ những chuyện này, Phó Dư Sâm vuốt Từ Xán Xán, cảm thấy thành thânthật không tệ, ít nhất sau khi có Từ Xán Xán, hắn có con đường thư giải, thân thể tốt hơn rất nhiều so với lúc trước.
Nghĩ đến bất lực lúc trước của mình, mặc dù Phó Dư Sâm cảm thấy bản thân còn nhanh một chút, nhưng dù nhanh cũng hơn là bất lực?!
Suy nghĩ như vậy, Phó Dư Sâm hơi chột dạ, nghĩ rằng: Từ Xán Xán rốt cuộc có biết phương diện ấy của ta không đủ hay không?
Trong lòng thấp thỏm bất an, Phó Dư Sâm ngủ thiếp đi.
Buổi sáng, Từ Xán Xán ngồi trước bàn trang điểm, Chu Nhan trang điểm nàng, Bích Vân đang chuẩn bị quần áo.
Lúc này,Phó Dư Sâm không ở trong phòng.
Đêm qua, Ngọc Minh và Chu anh theo hắn đi ra từ trong cung, mặt dày mày dạn ngủ trong phòng khách ở sân thư phòng của hắn, sáng sớm hôm nay hai người đến đây, cầu xin Phó Liễu vào gọi Phó Dư Sâm cùng đi luyện quyền.
Phó Liễu tất nhiên không chịu vào, Chu anh và Ngọc Minh lập tức đứng ở ngoài cửa nội viện gào gào gọi bậy. một người gọi là "Đại ca, nên rời giường ", một người khác kêu "Vương gia, không nên ngủ lười".
Phó Dương túm lấy bọn họ, đang muốn kêu thị vệ nâng hai người kia đi ra ngoài, tảo diệp trực đêm ở trong phòng gác cổng mở cửa ra, Phó Dư Sâm mặc đoạn bào màu đen thắt lưng thúc hồng ngọc mặt lạnh nghiêm đi ra.
Ngọc Minh cười hì hì chắp tay hành lễ: "Vương gia, thuộc hạ luyện quyền với người!"
Từ Xán Xán đang hỏi Bích Vân: "Phụ mẫu ta chờ ở ngã tư thư điếm phải không?"
Bích Vân cười nói: "Vương phi xin yên tâm, nô tỳ đặc biệt để Đổng ma ma đi gặp ngoại gia phu nhân!" Trong bốn ma ma, Đổng ma ma có tài ăn nói tốt nhất, hơn nữa nóichuyện hài hước khôi hài, bình thường cần đi bên ngoài gặp người như vậy, vương phi đều phái Đổng ma ma đi .
Từ Xán Xán thế này mới yên tâm, để Bích Vân nâng lên xe.
Lên trên xe, Bích Vân cúi bên tai Từ Xán Xán hạ giọng nói: "Vương phi, nô tỳ cảm thấy Ngọc tướng quân và Hàn Thủy này, hôm nay nhìn ngài đều có chút kỳ quái!"
Từ Xán Xán lại nói: "Bề ngoài ta xinh đẹp như vậy, đây không phải rất bình thường sao?!" Từ lòng của nàng có Phó Dư Sâm thì không bao giờ nhìn nam tử khác, đương nhiên cũng sẽ không đi chú ý phản ứng của Hàn Thủy.
Hơn nữa, Từ Xán Xán đặc biệt xinh đẹp, nam tử thấy nàng cử chỉ khác thường nhiều lắm!
Bích Vân: "..." Nàng hầu hạ vương phi lâu như vậy, vẫn lần đầu tiên thấy vương phi tự tin như thế!
Từ Xán Xán cười liếc nàng một cái, không nói khi chính nàng dưỡng trong khuê phòng, liền thường có người ban đêm ở ngoài tường nhà nàng hát ca, cái gì "Kêu một tiếng muội muội ngươi mau nhìn ca ca", "Quát Đại Phong, lâu đậu diệp, nhất lâu Từ đại tỷ nhi", " ba tháng ( cái kia) mặt trời hồng lại hồng, vì sao ta ( u) mệnh khổ như vậy. Ta nghĩ tới ( cái kia) Từ đại tỷ nhi thật ( nha) đau lòng" bài ca như thế thật sự nghe nhiều lắm, Ngọc Minh vàHàn Thủy lần đầu tiên thấy nàng có chút giật mình thì tính là gì?!
Thị vệ cưỡi ngựa vây quanh xe ngựa Từ Xán Xán ra Quốc Công phủ, hướng bên phải phố thư điếm chạy tới.
Hôm nay,Từ Xán Xán đi qua ngã tư đường không một bóng người, mấy vị đại nhân Khai Phong phủ mang theo nha dịch và thân binh Thanh thân vương mang theo bội đao vài bước một người canh giữ ở hai bên ngã tư đường, đuổi người không được đilại.
Vì nhân số hoàng tộc Phó thị quá ít (nhóm nữ nhi lập gia đình bị trọng nam khinh nữ nên dân chúng tự động xem nhẹ ), bên đường dân chúng khó được nhìn thấy tĩnh phố, bởi vậy tuy rằng không dám lớn tiếng nói chuyện, nhưng cũng hưng trí bừng bừng vây xem đoàn xe của Thanh vương phi và thị vệ thông qua, đồng thời nhỏ giọng trao đổi như là "Thanh vương phi khi nào có thai" "Thanh thân vương ngày thường đẹp như vậy, vương phi có thể xứng hay không " linh tinh trong lời nói.
Từ Xán Xán ngồi trong xe, trong lòng đang tính toán trước mặt tổ mẫu nên bày dáng vẻ gì, cũng không biết bản thân ra ngoài một chuyến gây phiền toái lớn cho dân chúng, cung cấp nhiều giải trí.
Phó Dương và Phó Tùng làm nội ngoại quản gia của vương phi, tất nhiên che chở đội ngũ đi trước.
Phó Dương cưỡi ngựa đi đầu, nhìn thấy Tảo Diệp mang theo xe ngựa ngoại gia đứng ở ngã tư, liền phất phất tay, ý bảo Tảo Diệp dẫn Thường Liễu vội vàng dắt xe ngựa vào đoàn xe của mình.
Phó Tùng cưỡi ngựa đi Từ phủ thị lang trước, đi báo bọn họ ra ngoài nghênh đón vương phi.
Từ Đình Hòa và Từ Nghi Bằng đón Phó Tùng vào phòng khách tiền viện.
Phó Tùng tuy là người có công danh, bình thường ra Quốc Công phủ gặp người khônghành lễ, nhưng bởi vì Từ Đình Hòa và Từ Nghi Bằng là người nhà mẹ đẻ của vương phi, hắn kính cẩn chắp tay hành lễ: "Vương phi xe giá ước chừng hai khắc nữa sẽ đến, Phó Tùng vào nói một tiếng!"
Bởi vì thân tín của Thanh thân vương quyền khuynh thiên hạ, Phó Tùng ở bên ngoài cùng Phó Liễu, Phó Dương và Phó Quế giống nhau, gặp người đều tự xưng "Phó mỗ", nhưng ở ngoại gia vương phi hắn tự nhiên không dám lên mặt, liền tự xưng "Phó Tùng".
Từ Đình Hòa đối thân tín cháu rể rất hòa ái, mỉm cười tiếp đón Phó Tùng: "Tùng tiểu ca, mời ngồi xuống nói chuyện!"
Ông và con Từ Nghi Bằng cùng nhau tiếp đón Phó Tùng trước ngồi xuống uống trà.