Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 149 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Bên ngoài không biết khi nào trời bắt đầu nổi gió, quét cành khô trong viện phát ra tiếng động "Ca ca". Bên cạnh án thư của Phó Dư Sâm bày ra một bàn trà, nước được đun trên lò nhỏ đang sôi, phát ra tiếng"Phốc phốc"—— Nó được Từ Xán Xán sai người đưa tới thư phòng hắn , nói có thể tùy lúc uống trà, còn có thể thường xuyên nấu nước, hơi nước làm không khí trong thư phòng ướt át một chút.



Đứng trước án thư Phó Quế thấy thế, vội bưng ấm trà lên, đổ nước trà vào bình làm lạnh một lúc ——mao tiêm không thể dùng nước quá nóng!



Người Phó Dư Sâm tựa vào trên lưng ghế, nhìn Phó Quế đang bận rộn, trong lòng bắt đầu tính toán.



Nguyên thị nhất định phải chết, nhưng không thể chết dưới tay thân tín của hắn, bởi vì mặc kệ ai giết Nguyên thị, diệt khẩu là điều tất yếu.



Mà hắn, không muốn để thủ hạ đi tới chỗ chết!



Mùi thơm mao tiêm mát lạnh tỏa ra khắp thư phòng.



Phó Quế rót trà vào ly nhỏ rồi dâng lên cho Phó Dư Sâm.



Phó Dư Sâm nhấm một hớp trà, liền có chủ ý —— tìm cơ hội đem chuyện Nguyên thị cho Vĩnh An Đế biết.



Lão cha Định Quốc Công không được, ông rất nhân từ nương tay, làm loại chuyện này ông không được việc bại sự có thừa.



Sau khi đưa ra một lời bình cho phụ thân, tâm tư Phó Dư Sâm rộng mở sáng sủa, uống ly trà một hơi cạn sạch, sau đó hỏi Phó Quế: "Đến hỏi khách của vương phi đã rời đichưa!"



Phó Quế đáp "Vâng" liền lui xuống.



Thính Vũ biết được nhiệm vụ của Phó Quế, lo lắng vương gia đi nội viện lại làm bạn với vương phi nửa ngày không ra, vội chạy vào, trong tay còn cầm một danh thiếp: "Vương gia, đây đều là những người chờ gặp ngài, nô tài sàng chọn một ít, chọn những người quan trọng, nếu không ngài nhìn thử một chút đi?"



Phó Dư Sâm vốn hơi mệt mỏi, nghe vậy đành phải nhận lấy, lật xem vài cái.



trên cùng là tên của Thái Thường Tự Khâu Vân Hải.



Phó Dư Sâm nhớ tới buổi sáng phê chữa tấu chương.



Khâu Vân Hải đã dâng ba tấu chương buộc tội Lam Thiểu Kỳ ngầm chiếm đoạt ruộng đất của dân chúng.



Đối với tấu chương của hắn, Phó Dư Sâm rất vừa lòng.




Từ Xán Xán ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt tựa như chảy nước, giọng nói cũng mềm mại cực kỳ đáng yêu: "A Sâm, chàng muốn làm gì?"



Trong lòng Phó Dư Sâm rung động, đứng dậy lôi kéo nàng vào phòng ngủ.



Ngồi trên nhuyễn tháp trước cửa sổ ở trong phòng ngủ, Phó Dư Sâm nâng cằm Từ Xán Xán lên, dùng sức hôn nàng.



Môi Từ Xán Xán mềm mại thơm ngọt, Phó Dư Sâm bỗng nhiên khó nhịn muốn cắn nát môi nàng, sau đó ngậm môi nàng dùng sức mút.



hắn muốn vĩnh viễn ôm Từ Xán Xán vào ngực, muốn nàng hòa tan trong lòng mình, vĩnh viễn không chia cách...



Lúc tiến vào thân thể Từ Xán Xán, lúc nước bên trong mặt mềm mại bao vây lửa nóng, Phó Dư Sâm có một ý nghĩ đáng sợ: nếu trong lòng Từ Xán Xán có nam nhân khác thìhắn sẽ giết nàng, đốt thành tro ôm vào trong chăn, để nàng vĩnh viễn ở cùng hắn.



Từ Xán Xán không biết ý tưởng lúc này của Phó Dư Sâm, nàng lại đang nghĩ lúc phá bình phá ngã: ôi, ngày mai đi đường sợ sẽ rất khó coi!



Buổi sáng ngày hôm sau, Phó Dư Sâm ra ngoài từ sớm, Từ Xán Xán vẫn ngồi trênnhuyễn tháp đọc sách.



Bích Vân thấy nàng vẫn còn đọc sách, sợ mắt nàng chịu không nổi, nhân tiện nói: "Vương phi, Duyên Ân Hầu phu nhân phái người đưa tới tám chậu hoa mai kia nay đặt ở cuối hành lang, trong đó có mấy chậu mai vàng đã nở, nô tỳ đi xem với ngài nha!"



Từ Xán Xán vừa nghe, cũng thực có hứng thú, nhưng vừa giật giật, phía dưới vừa tê vừa đau khó chịu, đành phải lúng túng nói: "Ta nghỉ ngơi một chút lại đi đi!"



Bích Vân có chút nghi hoặc: Ồ? Vương phi nghỉ đến trưa mới dậ, còn có gì mệt vậy?đi ra ngoài mới tốt cho thân thể!



Tuy rằng cả đời Đổng ma ma chưa gả, nhưng dù sao cũng xuất thân từ thông phòng, đoán vương gia tuổi trẻ khí thịnh, vương phi chắc có chút không tiện.



Gặp Bích Vân đần độn còn muốn khuyên vương phi ra ngoài, bà vội mở miệng nói: "Bích Vân, ngươi dẫn người chuyển chậu mai vàng kia vào đi, để vương phi ở trong phòng xem, chẳng phải rất tốt sao?"



Bích Vân vừa nghe, cảm thấy thực có đạo lý, liền bẩm Từ Xán Xán đi ra ngoài.



Từ Xán Xán không khỏi nở nụ cười.



Bích Vân đôi khi thực thông minh, đôi khi lại ngu ngốc một cách đáng yêu!