Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 153 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Vì Phó Dư Sâm sớm "Mang bệnh" đi vào triều, Từ Xán Xán thật sự có cảm giác cái lười.



Chờ nàng tỉnh lại, đã là giờ tỵ canh ba.



Từ Xán Xán mở to mắt, nghĩ đến trong vương phủ to như vậy mà chủ nhân chỉ có Phó Dư Sâm và mình, nghĩ đến những ngày lành về sau không có trưởng bối quản thúc, thân thích quấy rầy, nàng vui mừng muốn thét to.



Sau khi ở trên giường mềm mại rộng rãi quay cuồng một hồi, Từ Xán Xán mới kéo chuông, gọi người vào hầu hạ.



Rất nhanh nàng nghe được tiếng bước chân nhẹ nhàng, tiếp theo là giọng của Chu Nhan: "Vương phi, ngài hiện tại dậy sao?"



Nàng vừa đáp, màn vải xanh bảo thạch được nhẹ nhàng vén lên, Chu Nhan và Bích Vân đứng ở bên ngoài mỉm cười thỉnh an nàng.



Chu Nhan trước hầu hạ Từ Xán Xán rửa mặt chải đầu.



Nàng đang xoa tinh dầu hoa hồng lên tóc dài Từ Xán Xán, Từ Xán Xán bỗng nhiên bảo Bích Vân: "Kéo màn che ở trước cửa sổ trong phòng ngủ lên, cũng mở cửa sổ ra đi!" Trong phòng long cháy quá nóng, Từ Xán Xán cảm thấy có chút khó chịu; hơn nữa, cho dù mở cửa ra sổ, trong phòng ngủ cũng sẽ không lạnh.



Bích Vân vừa mở cửa sổ ra, ánh nắng mặt trời ấm áp chen chúc nhau chiếu vào.



Từ Xán Xán đang thưởng thức vòng tai trân châu hôm nay đeo, thấy thế nhân tiện nói: "Hôm nay thời tiết tốt, dùng điểm tâm xong thì đi dạo trong viện!" Vương phủ còn cókhông ít sân và cảnh trí không viết tấm biển, Từ Xán Xán muốn đi thử một lần.



Chu Nhan thật cẩn thận đeo bông tai, lại quan sát một phen, thế này mới nói: "Vương phi ngài ra ngoài đi dạo cũng tốt, luôn ở trong phòng cũng dễ dàng sinh bệnh!"



Từ Xán Xán gật gật đầu, phân phó Doãn ma ma đứng cửa ở phòng ngủ: "Ma ma đi nóimột tiếng với Phó Dương, nói sau khi ta dùng điểm tâm thì muốn đi dạo chơi công viên!"



Doãn ma ma đáp "Vâng", quỳ gối làm lễ rồi lui xuống. Khi Phó Dư Sâm đưa bốn vị ma ma cho Từ Xán Xán, nàng có vẻ trầm mặc ít lời, nhưng làm việc lại hết sức thoả đáng, Từ Xán Xán thực tín nhiệm bà.



Bích Vân đi tới cẩn thận đánh giá trang dung hôm nay của Từ Xán Xán, rồi đi chọn y phục cho phù hợp.



Thấy hôm nay Từ Xán Xán mang một bộ trang sức trân châu, nàng chọn một áo vạt tím vải bồi đế giầy, áo nhỏ bó sát bạch trù cổ chéo và một váy dài màu hồng thêu hoa ngọc lan.



Mặc vào xong, Từ Xán Xán đứng trước gương soi lại, Chu Nhan lại cầm một viên trân châu và phỉ thúy dùng sợi tơ vàng quấn thành cỏ bốn lá dán lên áo cho nàng, thế này mới cười nói: "Vương phi, hôm nay ngài ăn diện rất xinh đẹp!"



Từ Xán Xán cũng cảm thấy rất hài lòng.




Vĩnh An đế lo lắng mãi, vẫn bị Phó Dư Sâm thuyết phục —— bây giờ ông còn khả năng chống đỡ, nếu Phó Dư Sâm tây chinh, đúng là cơ hội tốt cho Phó Dư Sâm tạo uy tín!



Phó Dư Sâm và Vĩnh An đế thương lượng tất cả các tình tiết, thế này mới nhớ tới Từ Xán Xán.



hắn yêu Từ Xán Xán, nhưng khi đặt Từ Xán Xán và toàn bộ quốc gia cùng một chỗ đểhắn lựa chọn, hắn tất nhiên sẽ chọn quốc gia!



Vĩnh An đế thấy Phó Dư Sâm cúi đầu trầm tư, đoán hắn lo lắng vương phi Từ thị, nhân tiện nói: "Từ thị..."



Ông vốn dĩ muốn nói lưu Từ thị ở lại Kinh Thành, nhưng nghĩ đến cảm tình Phó Dư Sâm đối với Từ thị, chỉ có thể muốn nói lại thôi, xem Phó Dư Sâm tự mình an bài như thế nào.



Phó Dư Sâm nhíu mi trầm tư.



Nếu theo ý muốn ban đầu của hắn, mặc kệ hắn đến chỗ nào, đều phải dẫn Từ Xán Xán theo.



Nhưng bây giờ không phải đi Vân Châu non xanh nước biếc, mà là biên giới phía tây ngàn dặm hoang mạc, không phải ăn Vân Châu mỹ vị hải sản, mà là thịt dê thô ráp tanh nồng...



Trước khi Từ Xán Xán xuất giá được phụ mẫu nuông chiều, sau gả cho hắn lại đượchắn nuông chiều, như một đóa hoa mềm mại tươi đẹp vừa mới nở ra, hắn sao có thể dẫn nàng đi quan ngoại hoang mạc chịu khổ?



Nhưng mà, nếu không dẫn Từ Xán Xán theo, hắn lại luyến tiếc Từ Xán Xán...



Vĩnh An đế hiếm thấy Phó Dư Sâm luôn luôn quả quyết lại nhìn thấy thần sắc do dự, nhìn hắn rối rắm như vậy, không khỏi thở dài ở trong lòng.



Từ Xán Xán còn không biết chuyện xảy ra trong cung.



Vì chuẩn bị cơm tối phong phú cho Phó Dư Sâm, nàng và Chu Nhan cùng nhau nghiên cứu nửa ngày, rốt cục định ra thực đơn cơm tối, tất cả đều là đồ ăn Phó Dư Sâm thích.



Sau khi định ra thực đơn, Từ Xán Xán đi phòng tắm, định tắm một lần nước rải hoa hồng, ăn diện xinh đẹp, buổi tối câu dẫn Phó Dư Sâm.



Nàng buộc tóc dài lên đỉnh đầu, dùng một cây trâm mã não trụ lại, dựa vào vách thùng tắm, bộ ngực tuyết trắng đầy đặn lộ một nửa ở trên mặt nước, yên lặng suy nghĩ ban đêm đánh lén Phó Dư Sâm như thế nào, nghĩ đến chi tiết cụ thể, mặt Từ Xán Xán không tự giác được đỏ bừng.



Lúc Phó Dư Sâm vào, đầu tiên mắt nhìn thấy cánh hoa hồng vờn quanh bầu ngực tuyết trắng đầy đặn đó của Từ Xán Xán được, yết hầu hắn lập tức giật giật.