Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 158 :
Ngày đăng: 14:25 30/04/20
Từ Xán Xán nghe vậy từ từ thẳng lưng, chậm rãi nói: "Tử Tương?"
Bích Vân vội hỏi: "Chính là Tử Tương kia!"
Thấy Từ Xán Xán nhíu mi, nàng vội giải thích nói: " hiện tại chúng ta đang ở Tôn Kỳ Truân, thuộc biệt trang ở Lạc Dương của vương gia. Biệt trang Lạc Dương rất lớn, vì Quốc Công Gia kinh doanh nhiều năm, các loại trang bị rất đầy đủ, ví dụ như trường diễn võ ngay tại địa thế bằng phẳng Tôn Kỳ Truân, mà biệt trang lại hướng về phía đông một ít."
Từ Xán Xán chăm chú nghe nàng giải thích.
Bích Vân thấy Từ Xán Xán nghe chăm chú, đi qua cầm chén trà đổ một ít nước lên án thư, sau đó dùng ngón tay chấm vẽ lên:"Vương phi người xem, chúng ta hiện tại đangở biệt trang phía tây Tôn Kỳ Truân, mà biệt trang lại ở phía tây Lạc Dương. Biệt trang vốn dĩ là tây uyển của Tùy Dương Đế, sau đó Thái Hòa Đế thưởng cho Định Thân Vương, cũng chính là tổ phụ của vương gia."
Trong lòng Từ Xán Xán tính toán một chút, sau đó cười hỏi Bích Vân: "Vậy ngươi muốnnói cho ta biết tổ tông ba đời của vương gia là ai, còn muốn nói biệt trang có lịch sử lớn lâu đời phải không?"
Chu Nhan nghe vậy thấp giọng nở nụ cười: "Bích Vân nha đầu kia dong dài muốn chết!"
Bích Vân biết mình bị lạc đề, ngượng ngùng nói: "Nô tỳ muốn nói cho vương phi biết, nội quản sự biệt trang Lạc Dương Lương ma ma, chính là di mụ của Tử Tương; mà ngoại quản sự biệt trang Phó Nam là ca ca của Tử Tương. Mặt khác phó quản sự nội viện là mẫu thân của Phó Liễu La ma ma, phó quản sự ngoại viện là phụ thân của Phó Liễu Phó Tứ Đống!"
Từ Xán Xán lần này hiểu toàn bộ. Nàng khen ngợi nhìn Bích Vân một cái, nói: "Bích Vân hôm nay có tâm!"
Bích Vân được vương phi khen ngợi, trong lòng đắc ý, híp mắt nở nụ cười.
Từ Xán Xán ngưng thần suy tư.
Lúc ở Vân Châu, nàng còn không sợ Tử Tương, hiện tại lại càng không sợ.
Thấy vương phi ngưng thần trầm tư, Bích Vân vội cầm khăn tay lau đi nước trà trên án thư, sau đó đứng một bên, chờ Từ Xán Xán sai bảo.
Từ Xán Xán lười biếng nói: "Mang gương tới đây!"
Bích Vân vội lui sau trướng cầm gương dâng lên cho Từ Xán Xán.
Từ Xán Xán soi gương, cảm thấy khí sắc hôm nay của mình rất tốt, trang phục đúng quy cũ, gặp người không sao, nhân tiện nói: "Gọi các nàng vào đi!"
Làm nội quản sự biệt trang ở Lạc Dương của Phó Dư Sâm, Lương ma ma rất có vài phần thể diện, lần này tới gặp Phó Dư Sâm, bà ngồi xe đến, bên người còn dẫn theo ngoại sinh nữ Tử Tương và một tiểu nha đầu Uyển Nhi.
Bà vốn nghĩ bản thân là lão nhân bên người vương gia, vương phi nhất định sẽ cho vài phần thể diện, không ngờ sau khi Bích Vân đi vào bẩm báo, bà đợi ở ngoài lan can ước chừng một khắc cũng không nghe gọi vương phi triệu kiến.
Trong lòng Lương ma ma có chút nôn nóng, có điều trên mặt vẫn nhẹ nhàng như mây gió. trên mặt bà mang theo cười nhìn các thị vệ giáp đen đứng canh ngoài lan can, phát hiện người người đều rất anh tuấn.
Tử Tương đứng ở một bên, cúi đầu móc ngón tay.
Nàng nghe nói vương gia và vương phi đến Lạc Dương nên đau khổ cầu xin Lương ma ma, cũng muốn đến đây.
Lương ma ma thấy nàng như thế, đành phải cẩn thận dặn dò nàng một hồi, để nàngkhông được gây chuyện, thế này mới lặng lẽ dẫn theo nàng tới đây.
Bích Vân đi ra, xa xa nhìn Tử Tương đứng ở ngoài lan can liếc mắt một cái.
Trước kia ở biệt trang Biện Kinh, Tử Tương làm quản sự biệt trang, vẫn tự cho mình là nửa chủ nhân, đeo vàng đeo bạc mặc lụa là, ỷ vào là nãi tỷ tỷ của vương gia, vênh váo hung hăng ngạo khí tận trời, ngay cả vương phi mà nàng cũng muốn dùng thế lực khống chế.
Bây giờ nàng ta gầy rất nhiều, khí sắc cũng không tốt, vốn dĩ coi như đoan chính mắtmột mí mặt tròn nay lại nhìn thật sự tiều tụy, trên người mặc áo tím bạc màu váy lam, vẻ mặt thoạt nhìn mệt mỏi, thực không có tinh thần.
Lúc này đang là buổi sáng, nhóm kỵ binh ở trường diễn võ thao luyện trận pháp, quân doanh to như vậy lại trống không, chỉ có binh lính tuần tra cầm thương đi tới đi lui.
Từ Xán Xán ở soái trướng của Phó Dư Sâm, ở vị trí chính giữa trại lính, để khác biệt, còn dùng Thanh Trúc và vũ khí bao quanh thành một vòng lan can.
Tử Tương trầm mặc đi sau Lương ma ma, theo Bích Vân vào đại trướng.
Lương ma ma vào đại trướng vẫn ung dung thoải mái, một đôi mắt một mí mắt to, phát hiện trong đại trướng dọn sạch sẽ, gia cụ tinh xảo, ngay cả trên mặt đất cũng được trải thảm đỏ thẫm, trong góc đặt hai cái lư đồng, bên trong đốt tùng điều, so với gió đông lạnh thấu xương bên ngoài, quả thực là ấm áp như xuân.
Bà mỉm cười gật đầu, lấy đó khen ngợi: "Vương phi bố trí cũng không tệ lắm!"
Nhà giữa nội viện cao lớn hiên ngang, bên ngoài là cột sơn hồng, vào nhà giữa, bên trong toàn gia cụ gỗ lim, nhìn cũng sạch sẽ.
Từ Xán Xán lười nhìn kỹ, bảo Chu Nhan: "Lấy khăn tay trắng lau một chút!"
Chu Nhan lấy khăn lụa trắng trong vạt áo tay trái, lau trên bàn bát tiên một cái, sau đó giơ cao cho mọi người thấy.
Khăn lụa trắng đã bị bụi nhiễm đen.
Tất cả mọi người nhìn về phía Lương ma ma.
Mặt Lương ma ma lúc đỏ lúc trắng, lập tức nhân tiện nói: "Đều tại tiểu nha đầu nàykhông quét dọn sạch sẽ!"
"Đám tiểu nha đầu đều ngoan ngoãn nghe lời, muốn xen vào chuyện làm cái gì?" Từ Xán Xán khẽ cười, "Ta đứng trong này, Chu Nhan theo Lương ma ma đi xem tiền viện hậu viện một lần, La ma ma đi theo ta!" Bích Vân thích Phó Liễu, cho nàng ở chỗ này thân thiết gần gũi với mẫu thân Phó Liễu đi!
La ma ma vội hỏi: "Bẩm vương phi, thư phòng tiền viện là lão nô dẫn người sửa sang lại, coi như sạch sẽ, nếu không nô tỳ dẫn người đi nghỉ tạm đi?
Bên ngoài sân thư phòng thu dọn quả thực thỏa đáng, trong viện cây hoa được chăm sóc tốt, mặt gạch xanh sạch sẽ không nhiễm một hạt bụi nhỏ.
Vào nhà chính, chỉ thấy mấy bức tranh sơn thủy nhở treo trên bốn vách tường, trêntháp trải đệm mới tinh thêu lá trúc xanh ngọc, đặt vài cái đệm cũng là đại thêu lá trúc xanh ngọc.
Bàn trên tháp đặt một bình hoa sứ trắng eo nhỏ, bên trong cắm mấy cành mai vàng, tỏa ra mùi thơm ngát sâu kín.
Từ Xán Xán vô cùng vừa lòng, ngồi xuống tháp cẩm.
La ma ma vội đi ra ngoài tự mình ngâm vào nước trà bưng vào, rót một chén trà dâng lên cho Từ Xán Xán.
Từ Xán Xán nếm nếm, phát hiện trà mao tiêm nàng thích nhất.
không quá lâu sau, Chu Nhan và nhóm ma ma trở lại, trong tay cầm mấy khăn lụa trắng ——đều bị nhiễm đen!
Nàng quỳ gối hành lễ bẩm báo nói: "Bẩm vương phi, nội viện quá bẩn, phải dọn dẹp thêm một lần nữa."
Từ Xán Xán nhìn quỳ Lương ma ma trên mặt đất, nghiêm mặt: " Nếu Lương ma makhông hoàn thành việc vương gia dặn, vô dụng như thế vậy thì đuổi cả nhà ra ngoàiđi!"
Lương ma ma nghe vậy mắng to lên: "Từ thị ngươi này tiện —— "
Bích Vân một chưởng đánh bà hôn mê.
Từ Xán Xán nhìn Lương ma ma uể oải trên mặt đất, lại nghĩ đến Tử Tương, liền dặn dò: "Lột áo ngoài và trâm cài của Tử Tương cùng vị ma ma này, đánh hai mươi bản tử ở bên ngoài hành lang hạ, lại giao cho Hàn Thủy nhốt lại!" Nàng mới tới nơi đây, nhất định phải trước chặt sau lỏng, tạo uy tín bản thân, bằng không về sau gặp phiền toái.
Nàng nhìn nhìn La ma ma đứng một bên, nhân tiện nói: "Về sau nội viện do La ma ma quản đi!"
La ma ma chạy nhanh tiến lên hành lễ.
Từ Xán Xán nghĩ nghĩ, cảm thấy còn chưa đủ an toàn, kêu Hàn Thủy vào, dặn nói: "Ngươi tìm người đến nhìn phó nam!"
Hàn Thủy đáp "Vâng", giương mắt nhìn Từ Xán Xán liếc mắt một cái, cúi đầu lui xuống.
Bích Vân và La ma ma dẫn người thu dọn nội viện, Từ Xán Xán lệch qua trên tháp cẩm, nghĩ đến mình rốt cục xả được cơn giận, tâm tình vui sướng không ít.
Chu Nhan ở một bên thấy tâm tình nàng giống như được thả lỏng, thế này mới hỏi: "Vương phi, cơm trưa ngài muốn dùng cái gì? Nô tỳ đi dặn phòng bếp làm!"
Từ Xán Xán nghĩ nghĩ, nói: "Cơm trưa chỉ có một mình ta, tùy tiện làm bát mỳ rau xanh đưa đến đi!"
Lại nói: "Nghe nói đồ ăn Lạc Dương rất nổi danh, ví dụ như đồ ăn yến tiệc ở Lạc Dương, bảo Phó Dương đi tửu lâu nổi danh trong thành đặt cái bàn tiệc mang về, dùng làm cơm chiều!" Nếu nàng ở trong này, buổi tối Phó Dư Sâm xong việc nhất định cũng sẽ tới, cho người chuẩn bị một tiệc đồ ăn Lạc Dương, cùng Phó Dư Sâm uống hai chén rượu, cũng rất tốt.
Lúc buổi tối, Phó Dương vừa mang theo một bàn tiệc trở về, Phó Dư Sâm cũng đúng lúc cưỡi ngựa tới. Trong số những người đến cùng hắn, Ngọc Minh rõ ràng cũng ở trong hàng ngũ đó.