Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 189 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Bích Vân và Chu Tước đứng bên cạnh thấy thế, vội bước lên hầu hạ Từ Xán Xán.



Bích Vân vỗ nhẹ lưng Từ Xán Xán, giúp nàng thuận khí; Chu Tước cầm khăn tay đưa cho nàng.



Từ Xán Xán lấy khăn che miệng lại, nôn khan vài cái, nhưng cũng không nôn được cái gì, nàng vội vàng bảo Tiểu Hương: "Mau bưng cải thịt này đi, ta ngửi mùi thịt này thìthấy khó chịu!" Nàng không thích ăn thịt, nhưng lại thích ăn rau cải thịt, hôm nay làm sao vậy? Chẳng lẽ...



Nàng lấy tay sờ bụng mình.



Tiểu Hương nhất thời sững sờ.



Từ Vương thị và Thôi thị đang chú ý nhìn Từ Xán Xán, nghe lời nói của Từ Xán Xán thìánh mắt hai người lập tức sáng lên.



Từ Vương thị xua tay với Tiểu Hương: "Mau bưng xuống đi!"



Tiểu Hương thế này mới bình tĩnh lại, vội vàng bưng khay lui ra.



Mùi thịt trong phòng dần dần tiêu tán, Từ Xán Xán thế này mới khôi phục lại bình thường.



Trong lòng nàng có một loại trực giác, mơ hồ cảm thấy bản thân đang mang thai, nhưng lại sợ nói ra, vạn nhất không phải, làm cho mẫu thân lo lắng theo, liền cười nói: "không có gì, cổ họng của ta hơi ngứa."



Từ Vương thị trông mong nhìn nàng, cuối cùng cũng chỉ nói một câu: "Về sau uống nước lọc nhiều hơn, đừng uống trà xanh." Bà biết nếu nữ nhi có thai, liên quan quá nhiều, không thể phỏng đoán lung tung.



Lúc này, Thôi thị vẫn nhịn không được ý cười: "Theo ta nói, vương phi chắc là có tin vui!"



Từ Xán Xán biết ý tốt của nàng, cũng cười: "không nhất định là thật, sao lại huyên náo cả phủ chứ!"



Thôi thị nghĩ nghĩ, cảm thấy có lý, cũng không nói nữa.



Từ Vương thị dẫn theo Đinh ma ma đi phòng bếp trong Phúc Thọ viện, không bao lâu lại bưng không ít món ăn thanh đạm lên, cũng chỉ là cháo loãng bột ngô màn thầu, đều là những món Từ Xán Xán thích ăn.



Từ Xán Xán thấy có món dầu vừng trộn cải bẹ và cà tím lạnh nàng thích ăn, còn cómột chén cháo khoai lang ngô đã lâu không ăn, lập tức vui mừng, cầm đũa bắt đầu ăn.



Nhưng hôm nay, nàng thật sự là có lòng mà không có sức, ăn một chút cháo lại ănkhông nổi nữa, cảm thấy suy nghĩ trong lòng bế tắc, rất khó chịu.



Từ Xán Xán buông đũa xuống, nói: "Nương, các ngươi dùng đi, ta ăn không vô!"




Phó Dương đi đến, quỳ xuống trước tháp Phó Dư Sâm, dập đầu một cái thế này mới bẩm báo nói: "Bẩm vương gia, vương phi có thai."



Đầu óc Phó Dư Sâm lập tức trống rỗng, cái gì cũng mất, cái gì cũng không nghĩ ra,một lát sau hắn dùng âm thanh khàn khàn hỏi Phó Dương: "Ngươi nói cái gì? Ta vừa rồi không nghe rõ!"



Ánh mắt hẹp dài củaPhó Dương lóe sáng, giọng nói bình tĩnh: "Bẩm vương gia, vương phi có thai!"



Phó Dư Sâm nhất thời nhắm hai mắt lại.



Phó Dương nhìn đầu ngón tay hắn run nhè nhẹ, trong lòng cũng chua xót —— vương gia mong vương phi có thai, mong thật lâu!



Hôm nay, Phó Dư Sâm mặc sa bào xanh nhạt thêu vân vàng, hai tay hắn lúc này đặt ngửa trên vạt áo, hai tay trắng nõn thon dài không hề theo sự khống chế của hắn, nhưđang run rẩy.



một lát sau, khuôn mặt tuấn tú của Phó Dư Sâm nở nụ cười hoảng hốt: "Xác định?"



Phó Dương vội nói: "Từ tiên sinh đã chẩn đoán qua."



Khóe miệng Phó Dư Sâm không tự chủ được cong lên, lúc này, hắn đứng dậy nói: "Các ngươi đi chuẩn bị một chút, ta bẩm thánh thượng rồi trở về!"



Đám người Phó Dương vội đáp"Vâng", lui xuống.



Sau khi Phó Dư Sâm đi vài vòng trong đại điện, chờ bản thân bình tĩnh lại, thế này mới xuất phát đi Phi Vân điện gặp Vĩnh An đế.



Vĩnh An đế đang ngủ mơ màng, bị Phó Dư Sâm lay tỉnh mà miễn cưỡng tỉnh lại. Ông mở to mắt đang muốn tức giận, thấy Phó Dư Sâm, lửa giận kia mới lập tức đi trảo oa quốc, lúc này nhắm mắt lại ổn định tâm thần, sau đó được Phó Dư Sâm nâng ngồi dậy, mở to mắt nhìn Phó Dư Sâm: "A Sâm, có việc gấp?"



Khuôn mặt trắng nõn Phó Dư Sâm vui mừng lộ ra chút đỏ ửng, một đôi mắt phượng lưu tỏa sáng đến loá mắt: "Phụ hoàng, xán —— Từ thị mang thai!"



Vĩnh An đế nghe vậy ngây ngẩn cả người, quả thực không thể tin được lỗ tai của mình: "Từ thị có thai?"



Phó Dư Sâm liên tục gật đầu: "Vâng." Luôn luôn bình tĩnh như hắn nháy mắt trở nên giống như số tuổi thực tế của hắn.



Vĩnh An đế hít sâu một hơi: "Ta bây giờ cùng ngươi đến vương phủ!" Vì ông quá mức vui mừng, ngay cả "Trẫm" cũng biến thành "Ta". Phải biết rằng, từ mười chín năm trước Phó Dư Sâm sinh ra, Phó thị hoàng tộc không còn sinh ra nam tự nữa, nếu Từ thị hoài nam thai, thì không còn sợ hãi tình thế chính trị nguy hiểm do tứ đại môn phiệt rục rịch gây ra vì không có người kế thừa nữa!



Tâm Phó Dư Sâm từ lâu đã bay đến người Từ Xán Xán, nghe vậy lập tức gật đầu, nói: "Được!"