Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 195 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Hôm nay trước Thanh thân vương phủ, mà nay là cung Hoàng thái tử phi thường náo nhiệt, đại quan quý nhân đến chúc mừng nối liền không dứt.



Trong đại điện phía trước giăng đèn kết hoa, treo rèm trướng cẩm tú. Hương thơm thanh u từ lư hương Bác Sơn đốt hương hoa chìm đắm cùng sương trắng từ tám khối băng to tản mát ra mờ mịt toàn bộ đại điện rộng lớn.



Phó Dư Sâm đầu đội xa quan, người mặc giáng sa bào, eo treo đại kim ngọc,, trên mặt tuấn tú mang theo một tia cười nhạt nhẽo đến độ sắp trôi đi, từ trên cao nhìn xuống nhóm quyền quý này đó quỳ dưới thềm son, tuyên bố yến hội bắt đầu.



Sau lời chúc rượu lúc đầu, Phó Dư Sâm liền cho các tướng lĩnh Ngọc Minh, Trần Tố, Ngọc Tinh cùng Trác Sam đều ăn mặc tương đồng là áo bào trắng thêu hoa văn bạc đã đi theo mình cả ngày lui xuống, tự mình trở về sân phòng khách thư phòng—— toàn bộ quan viên cao nhất triều đình Đại Lương đang ở nơi này chờ hắn.



Ở bên ngoài lều vải Phó Dư Sâm dừng bước, xoay người nhìn về phía bốn người Ngọc Minh, Trần Tố, Ngọc Tinh cùng Trác Sam, thấp giọng nói: “Các ngươi hiện tại liền điểm binh xuất phát!” đi Giang Nam, Liêu Châu, Túc Châu cùng Trịnh Châu tiếp nhận chức tiết độ sứ.



Sau khi bốn người Ngọc Minh rời khỏi, Phó Dư Sâm đứng ở nơi đó yên lặng ấp ủ một lát, để trên mặt hiện ra một tia cười rụt rè, lúc này mới nhấc chân hướng phòng khách đi đến.



Phó Tùng đứng hầu ở một bên cửa phòng khách nói: “Hoàng thái tử đến!”



Thừa tướng Mã Minh Vũ, binh bộ thượng thư Sướng Tử Kỳ, xu mật sử Viện Xu Mật Cận Vĩ Hoán, lễ bộ thượng thư Lam Thiếu Kỳ, hàn lâm học sĩ Triệu Lăng Thanh, ngự sử trung thừa Trần Trân cùng võ đề hình tư hiến Tư Mã Diệu nghe tiếng đồng thời đứng lên, hướng Hoàng thái tử Phó Dư Sâm chắp tay hành lễ.



Phó Dư Sâm mỉm cười đáp lễ, ôn hòa nói: “Chư vị mời ngồi!”



Đám người Mã Minh Vũ nhìn ôn hòa tươi cười trên mặt Phó Dư Sâm, nháy mắt đều có chút hoảng thần —— Hoàng thái tử thật sự là quá tuấn tú!



Người của tứ đại môn phiệt Lam Thiếu Kỳ, Triệu Lăng Thanh có chút tiếc hận: Nếu là lúc trước có thể cùng Hoàng thái tử liên hôn thành công, thật là tốt biết bao a!



Phó Dư Sâm mỉm cười liếc mắt nhìn Lam Thiếu Kỳ một cái, trong lòng nhớ tới nhi tử súc sinh của Lam Thiếu Kỳ là Lam Du Linh —— Tiêu Hạ mấy ngày gần đây lại tra ra không ít việc ác của Lam Du Linh.



Mắt phượng của Phó Dư Sâm hơi hơi mị mị: Ta nhất định sẽ đem Lam Du Linh ra trước công lý, làm Lam Du Linh hưởng thụ tội nghiệt mà hắn từng để cho người khác chịu qua.



- -------------------



Từ Xán Xán mang mũ kim phượng, mặc lễ phục tiểu thụ thêm song bội Hoàng thái tử phi, thân mình đều có chút cứng đờ. Nàng dựa theo dặn dò của Phó Dư Sâm, ở yến hội chỉ bắt đầu một đạo rượu rồi liền lui xuống, lưu lại nữ quan ti nghi duy trì yến hội.



Chu Nhan, Bích Vân, Chu Tước cùng Huyền Băng vây quanh Từ Xán Xán trở về phòng ngủ, tay chân lanh lẹ mà hầu hạ Từ Xán Xán thay đổi một thân quần áo ở nhà, lại chải đầu lại.



Từ Xán Xán búi 1 búi tóc đơn giản, mặc áo sam tay bó bằng la mỏng đỏ thẫm nhẹ nhàng thoáng mát cùng váy lụa trắng, lệch qua trên nệm giường phía trước cửa sổ trong phòng ngủ, để Bích Vân ngồi bên cạnh hầu hạ ăn trái cây.



Ăn xong trái cây rồi xúc miệng, nàng liền trực tiếp ở trên giường nệm ngủ —— buổi tối còn muốn vào cung thỉnh an Vĩnh An Đế cũng như đi Định Quốc Công phủ thăm Định Quốc Công đâu, nên cần nghỉ ngơi dưỡng sức thật tốt. Huyền Băng cùng Chu Tước kéo màn giáng sa lên che, liền cùng Bích Vân cùng nhau lui xuống, vừa chờ ở bên ngoài chính đường, vừa lấy kim chỉ ra may vá.



Chu Nhan ngồi ở trên ghế bên giường, khe hở màn che giáng sa lộ ra ánh sáng mỏng manh, làm nội y cho Vương phi ——váy áo bên ngoài của Vương phi giao cho các tú nương trong vương phủ hoặc là Thúy Phượng Hỉ, nhưng nội y đều là do bốn đại nha hoàn các nàng may.



Thời gian màn đêm buông xuống, Từ Xán Xán bị bọn nha hoàn đánh thức.



Bích Vân hầu hạ Từ Xán Xán uống vào mấy ngụm nước mật ong, lúc này mới thanh tỉnh.



Thấy một mảnh mê mang trên mặt Từ Xán Xán, Chu Nhan vội hỏi một câu: “Thái Tử Phi, hiện tại ngài cảm giác như thế nào?”



Từ Xán Xán chớp chớp mắt: “Ta đói bụng.”




hắn thấp giọng nói mấy chữ.



Mặt trắng nõn của Từ Xán Xán tức khắc đỏ lựng, đứng dậy ở trên đầu Phó Dư Sâm gõ một chút, kiều giọng nói: “Sắc lang!”



Phó Dư Sâm trêu một chút, lại cười.



- -----------------



Phó Dư Sâm cùng Từ Xán Xán vừa mới bồi Phó Vân Chương ngồi trong chốc lát, liền loáng thoáng nghe được bên ngoài truyền đến tiếng ầm ĩ.



Phó Vân Chương vừa muốn lên tiếng, Phó Dư Sâm liền đứng dậy nói: “Cha, để ta đi xử lý!”



hắn đứng dậy nhìn Từ Xán Xán liếc mắt một cái, Từ Xán Xán cũng vội đứng lên đi theo.



Đứng ở cửa lớn dưới lầu, Phó Dư Sâm che chở Từ Xán Xán, thấp giọng hỏi Tiêu Hạ: “Trúc Thanh viện bị cháy?”



Tiêu Hạ hành lễ, nói: “Bẩm Thái Tử, là lửa nổi lên ở thiên viện Trúc Thanh viện. Tiêu Hạ mới vừa rồi đã đi qua tìm hiểu, là có người ở nội viện thiên viện cố ý hắt rất nhiều dầu, sau đó lợi dụng đêm tối châm lửa khiến thiên viện loạn thành một đoàn, hình như là có người bị kẹt bên trong.



Tiêu Hạ đã khống chế được thiên viện, hiện giờ sai Viên Thân Vũ phối hợp với đại quản gia ở Quốc công phủ điều tra!”



Phó Dư Sâm gật gật đầu: “Trong phủ Quốc công có ngoại ứng?”



Tiêu Hạ nói: “Tiêu Hạ cho rằng hẳn là có, bằng không không thể không thấy tăm hơi nhanh như vậy.”



hắn nhìn thoáng qua Thái Tử Phi bị Hoàng thái tử ôm lấy, thấy thấp thoáng ở cây đuốc trong tay thị vệ, nàng mắt to long lanh, ngửa đầu nhìn chằm chằm Hoàng thái tử, trong mắt tràn đầy ngưỡng mộ.



Tức khắc trong lòng Tiêu Hạ có chút chua xót, cúi đầu dời đi tầm mắt.



Phó Vân Chương lúc này cũng mang theo mấy gã sai vặt bước tới, hỏi: “A Sâm, chuyện gì xảy ra?”



Phó Dư Sâm đang muốn mở miệng, đội phó thị vệ Viên Thân Vũ mang theo một đội thị vệ đã đi tới, hành lễ rồi bẩm báo: “Thái Tử gia, có một người di nương họ lam mất tích!”



Phó Dư Sâm mày đẹp hơi nhíu: “Lam Thụy Hà?”



Viên Thân Vũ đáp “Dạ phải”.



Phó Dư Sâm hơi suy tư, mắt phượng như nước chậm rãi đảo qua bốn phía, thấy bọn thị vệ đã mở rộng tìm kiếm mà vẫn không thấy người, liền hạ giọng phân phó Viên Thân Vũ: “Tức tốc truy tra toàn phủ, nếu là tìm được Lam Thụy Hà, lập tức giết chết!” Xem ra, hắn sẽ xuống tay với Trịnh Châu Lam thị trước!



Từ Xán Xán lập tức đánh cái rùng mình.



Phó Dư Sâm cảm giác được Từ Xán Xán khác thường, lập tức khẩn trương ôm vòng eo Từ Xán Xán.



Bắt đầu từ đêm này, mạnh mẽ mở màn một hồi đấu tranh quỷ quyệt mà rộng lớn.