Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu

Chương 200 :

Ngày đăng: 14:25 30/04/20


Đám thị vệ do Viên Thân Vũ cùng Từ Quy Phạm dẫn dắt, đem kiệu lớn màu vàng che đến kín mít, một đường chạy nhanh hướng về cửa Đông Thủy mà đi.



Ba mươi phút sau, có một đám người mặc đồ đen vây quanh hai chiếc xe ngựa cũng che kín mít đi ra cửa Tây của Thái Tử cung, biến mất bên trong bóng đêm.



Đám hắc y nhân này do Tiêu Hạ cùng Tần Càng chỉ đạo, trước đi ra từ cửa phía nam của thành, tiếp theo lại ngoặt về hướng đông.



Sau khi đoàn người vây quanh xe ngựa tiến vào một chỗ rừng rậm gần bờ kênh đào, từ hai sườn trong rừng vang lên một trận tiếng bước chân dồn dập, cũng càng ngày càng gần.



Tiêu Hạ “Xuy lạp” một tiếng rút ra trường đao bên hông, dương lên.



Theo động tác của hắn, đám người mặc đồ đen cũng đều nhấc súng kíp giống trường đao bên hông lên.



Trong ánh lửa hừng hực thiêu đốt của cây đuốc chiếu xuống, âm thanh súng kíp xạ kích bắt đầu vang lên, tiếp theo chính là từng tiếng kêu thảm thiết.



- ------------------



Trong nội viện Tây Môn của cung Thái Tử tuy đèn đuốc sáng trưng lại im ắng, dưới hành lang trong chính đường không ít nha hoàn ma ma cùng gã sai vặt đứng hầu hạ, lại đều lẳng lặng, một tia thanh âm cũng không nghe thấy.



Bên trong nhà chính, cách màn trúc thưa cũng là đèn đuốc sáng trưng.



Vì trong phòng có để khối băng, cho nên lạnh âm âm, một chút đều không nóng.



Từ Vương thị ngồi ở trên giường, trong tay cầm kim chỉ thêu thùa, ngẫu nhiên nhẹ nhàng sờ sờ cái trán khuôn mặt Từ Xán Xán đang nằm bên cạnh, liếc nhìn nàng một cái, hoặc là nói một đôi lời.



Từ Nghi Xuân trong tay cầm một quyển 《 Kinh Thi 》ngồi ở bên kia giường, một bên thấp giọng đọc cho tỷ tỷ nghe.



Tỷ tỷ nói đây là thai giáo, nên Từ Nghi Xuân chỉ đành phải cố gắng đọc cho cháu ngoại trai trong bụng tỷ tỷ nghe xong.



Từ Xán Xán nghe trong chốc lát, nói: “Nghi Xuân, đem câu ‘ tích ta hướng rồi, dương liễu lả lướt; nay ta tới tư, vũ tuyết tầm tã ’ lại đọc một lần, nghe cảm giác thật tang thương đâu!”



Từ Nghi Xuân thật là muốn nói một câu “Có bản lĩnh tự tỷ tự đọc đi”, nhưng mà liếc tỷ phu một cái, hắn chỉ phải nhận mệnh mà “Tang thương” đọc lên: “Dương liễu lả lướt……”



Phó Dư Sâm cùng Từ Thuận Hòa ngồi ở ghế bành bên cạnh, lẳng lặng mà phẩm trà.



- ---------------



Từ Thuận Hòa tuy rằng cảm thấy nói chuyện phiếm khi uống trà là ý tứ nhất, nhưng mà con rể chỉ im lặng không nói chỉ chuyên tâm phẩm trà, ông cũng đành ức chế hứng thú nói chuyện của mình, yên lặng mà bồi con rể uống trà, trong lòng cảm thán: Môn đăng hộ đối thật quan trọng a! Xán Xán gả thật tốt quá, kết quả lão nhân gia ta liền không có một cái con rể nịnh bợ nịnh hót nhạc phụ, thiếu lạc thú như bao người bao nhiêu a!



(editor: nghĩ đến cảnh bố vợ phải khép nép với con rể như này mà buồn cười a ~)



Nghe được đồng hồ trên bàn bát tiên gõ báo đã tới giờ Hợi, Từ Xán Xán lúc này mới chậm rãi chống đỡ thân thể ngồi dậy: “Phó —— Thái Tử điện hạ, chúng ta có thể trở về hay không a, thiếp muốn đi ngủ!”




Từ Xán Xán cùng Thôi thị ngồi ngắm xem Từ đại cô nương.



Thôi thị thật sự hưng phấn nói: “Thái Tử Phi, ngài xem tiểu nha đầu của thiếp thân có phải sinh ra thật sự xinh đẹp hay không? thật là tập trung hết ưu điểm của thiếp thân cùng cha bé đâu!”



Từ Xán Xán: “……”



Tiểu nha đầu làn da hồng hồng, mắt nhỏ lúc nhắm lúc mở, tứ chi thật dài bụng phình phình, nhìn chỉ giống con cóc nhỏ, nơi nào nhìn ra được là xinh đẹp hay không?



Nhưng mà nàng không thể làm Thôi thị mất hứng, chỉ phải làm trái với lương tâm nói: “ Ừm, Từ đại cô nương cũng thật đáng yêu!”



Lúc này Tần ma ma đứng hầu ở phía sau Từ Hàn thị cười nói: “Đại cô nương sinh ra xinh đẹp như vậy, Thái Tử Phi sao không đem nàng hứa cho tiểu vương tử trong bụng ngài?”



(editor: xí cái loại ng hầu vô duyên! Grrr~)



------------------------



Từ Xán Xán nghe vậy rất không cao hứng, chỉ làm như không nghe thấy, cúi đầu bưng nước đào mật lên uống một ngụm.



Từ Hàn thị cùng Thôi thị mặt tức khắc đều đỏ, đặc biệt là Từ Hàn thị, bà hung tợn mà trừng mắt nhìn Tần ma ma một cái.



Thái Tử Phi nếu là mang thai con trai, kia chính là Hoàng Thái tử tương lai của Đại Lương. Nhà Hoàng đế, Từ gia dám trèo cao sao? Lại nói, liền tính là Thái Tử Phi nguyện ý, liệu có thể làm chủ thay Thái Tử điện hạ không? Tội gì làm Thái Tử Phi khó xử chứ?



Tần ma ma vuốt mông ngựa không xong lại vỗ vào vó ngựa, tức khắc mặt đỏ tai hồng cúi đầu không nói.



- ---------------



Thôi thị vội nói sang chuyện khác: “Nghe nói hiện tại không riêng kinh thành chúng ta cấm đi lại ban đêm, rất nhiều địa phương Đại Lương đều giới nghiêm đâu!”



Từ Xán Xán nghe vậy cả kinh, vội hỏi: “Giới nghiêm? Sao lại thế này?”



Thôi thị không nghĩ tới Từ Xán Xán sẽ thật không biết việc này, lúc này trong lòng liền có chút hối hận, lo lắng Thái Tử điện hạ là cố ý gạt Thái Tử Phi.



Thôi thị chỉ phải hàm hồ nói: “Tứ đại môn phiệt Triệu thị, Mã thị cùng Trần thị, Lam thị cấu kết tạo phản, nhưng anh tài ngút trời bên cạnh thánh thượng cùng Thái Tử điện hạ không thiếu, hiểu rõ âm mưu của bọn họ, phân công quân đội đem bọn họ trấn áp.”



Từ Xán Xán không khỏi thở dài một hơi.



Nàng giống cá chậu chim lồng ngốc tại trong cung Thái Tử to như vậy, bên ngoài thay đổi bất ngờ, nàng lại hoàn toàn không biết gì cả.



Từ Hàn thị cùng Thôi thị vừa ra về, Từ Xán Xán liền sai người đi kêu Tiêu Hạ lại đây.