Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 204 :
Ngày đăng: 14:26 30/04/20
Tới buổi tối, Trần ma ma mang theo nha hoàn đưa cơm chiều lại đây, Chu Nhan sai người bày lên, xong xuôi mới cách rèm châu trên cửa phòng ngủ nói: “Bẩm Thái Tử Thái Tử Phi, bữa tối đã dọn xong!”
Từ Xán Xán đang gây rối cùng Phó Dư Sâm, nghe tiếng liền liếc Phó Dư Sâm một cái: “ Chúng ta ra ngoài đi!”
Phó Dư Sâm đứng dậy đi đến trước kính ở bàn trang điểm của Từ Xán Xán, sửa sửa áo choàng màu đỏ trên người, lại sửa sang lại đai lưng, lúc này mới quay đầu lại nhìn Từ Xán Xán.
Chỉ thấy Từ Xán Xán búi tóc có chút rối loạn, trâm cài bộ diêu trên đầu cũng có chút lệch, mắt to ngập nước tràn đầy xuân sắc, trên mặt trắng như tuyết lộ ra chút sắc đỏ như hoa tường vi, son trên môi đã phai, mà môi còn có chút sưng, vạt áo ngắn màu hồng đậm cũng bị lệch làm một mảng lớn tuyết trắng đầy đặn lộ ra tạo cảm giác lộn xộn mà hương diễm mê hoặc, khiến Phó Dư Sâm nhìn đến giật mình.
Từ Xán Xán thấy thần sắc Phó Dư Sâm không đúng, vội làm nũng nói: “A Sâm, chàng mau đi ra đi, bảo Chu Nhan Bích Vân vào hầu hạ thiếp trang điểm lại một lần nữa!”
Phó Dư Sâm nhìn nàng một cái thật sâu, xoay người đi ra ngoài.
- ------------------
Dùng xong cơm chiều, Phó Dư Sâm để Từ Xán Xán ngồi ở trong nội viện, còn mình thì đi ra ngoài chính đường.
Từ Xán Xán còn đang kinh ngạc không biết Phó Dư Sâm đi ra ngoài làm gì, Hôi Tuệ đã xốc mành thêu lên, Phó Dư Sâm liền theo đó đi vào gọi nàng “đi ra ngoài đi dạo một chút đi!” Bố vợ đã gặp riêng hắn nói, nếu muốn Xán Xán sinh thuận lợi, ngoài việc không nên ăn quá nhiều, còn phải thường xuyên vận động đi bộ.
Phó Dư Sâm vừa đi ra ngoài để nhìn, thấy tuy rằng buổi sáng có mưa, mặt đất có chút ướt, nhưng không đến mức sẽ trượt chân, nên muốn mang Từ Xán Xán đi ra ngoài đi dạo một chút.
Từ Xán Xán đương nhiên cũng biết đạo lý này, ngoan ngoãn đưa tay cho Phó Dư Sâm dắt, theo hắn đi ra chính đường.
Bích Vân chờ ở cửa, thấy Thái Tử điện hạ cùng Thái Tử Phi ra tới, vội cầm lấy áo choàng thêu mán hồng thải điệp đã chuẩn bị sẵn khoác lên cho Thái Tử Phi.
Trời đã chuyển tối, trong nội viện đã sớm treo đèn lồng chiếu đến hai bên đường đi sắc vàng óng ánh.
Từ Xán Xán theo Phó Dư Sâm xuống bậc thang, đi lên đường lát gạch lưu li. Trong gió đêm mang theo hơi nước, mặc dù có vẻ lạnh nhưng lại tạo cảm giác tươi mát sau cơn mưa.
“A Sâm,” Từ Xán Xán dịu dàng nói, “Chúng ta đi viện Phúc Thọ thăm cha mẹ, sau đó để cha xem mạch tượng cho chàng, thế nào?”
Phó Dư Sâm thích nhất Từ Xán Xán thể hiện dịu dàng, liền nói ngay: “Ta cùng nàng cùng nhau đi một đoạn, sau đó lại ngồi kiệu nhỏ.”
Từ Xán Xán “Dạ” một tiếng.
Vốn nàng chỉ muốn ngồi kiệu lúc về, nhưng là thấy Phó Dư Sâm một lời đã định, liền cũng không phản bác, theo hắn thôi. Dù sao Phó Dư Sâm suy xét vấn đề tương đối chu toàn.
Hai người cùng nhau đi về viện ở hướng nam.
thì Hoa sau khi bị phạt đánh hiện giờ hành động không tiện, cho nên Diệp Tá lại trở về nội viện, cùng Phó Xuân đi theo hầu hạ Thái Tử Phi.
Hôm nay đến phiên Tiêu Hạ trực đêm, hắn mang theo sáu thị vệ canh giữ ở ngoài cửa nội viện, thấy Thái Tử điện hạ cùng Thái Tử Phi ra tới, vội phất phất tay, ý bảo bốn thị vệ theo hắn đi lên.
Chọn xong, Từ Xán Xán nói: “Báo Mã phu nhân buổi sáng lại đây, còn đại thái thái, đại thiếu nãi nãi Thị lang Từ phủ cùng ngũ thiếu nãi nãi Mã phủ thì báo gặp buổi chiều!”
Hồ ma ma đáp “Dạ vâng”, lui xuống.
Từ Xán Xán lại nghỉ ngơi trong chốc lát, tính tính thời gian liền trở về phòng ngủ thay đổi trang phục đầu tóc một lần nữa.
Chu Nhan biết Từ Xán Xán là vì nghênh đón Định Quốc Công nên mới cần phục sức lại, bởi vậy búi búi tóc giải triều vân: chỉ là túm hết tóc lên búi 1 búi quy quy củ củ, rồi cài trâm phượng thiên nạm hồng bảo, đeo hoa tai hồng bảo hình bát giác.
Quần áo Bích Vân lấy tới cũng là loại đúng mực, không dám chọn loại thướt tha điệu đà giống thời Đường như hôm qua: bên trong là trung y màu trắng, bên ngoài là áo ngắn màu hồng đậm thêu phượng và váy lụa dài màu hồng nhạt; để Định Quốc Công có thể cách váy áo nhìn thấy rõ ràng hình dáng bụng Thái Tử phi lớn nhỏ ra sao.
Trang điểm xong, Từ Xán Xán đi ra phòng ngủ, nhìn thoáng qua kim đồng hồ Tây Dương báo giờ ở góc phòng, cảm thấy còn có một đoạn thời gian, liền phân phó Huyền Băng: “đi mời bốn vị ma ma đến đây, cùng ta đi nghênh đón Định Quốc Công!”
Huyền Băng linh lợi, nghe vậy lập tức liền hiểu, cười hì hì uốn gối hành lễ, lui xuống.
Chu Nhan hầu hạ Từ Xán Xán đã lâu, cũng biết tâm tư Thái Tử phi xưa nay, lập tức cũng nhấp miệng cười.
Bích Vân lại có chút không hiểu, đang muốn hỏi, Huyền Băng liền cùng bốn vị ma ma lại đây, nàng chỉ phải dừng lời.
Từ Xán Xán nhìn bốn vị ma ma hướng mình hành lễ xong, lại cười nói: “Định Quốc Công muốn tới cung Thái Tử ở ít ngày, các ma ma chờ một chút theo ta đi nghênh đón Định Quốc Công.”
Dứt lời, nàng mỉm cười nhìn phản ứng của bốn vị ma ma.
Lý ma ma ánh mắt sáng lên, xong rồi lại tối sầm đi, cúi đầu không nói lời nào.
Doãn ma ma nhìn như bình tĩnh không gợn sóng, nhưng Từ Xán Xán cảm thấy đôi mắt bà đã có chút ươn ướt.
Đổng ma ma trên mặt biến thành biểu tình quật cường, cúi đầu.
Trần ma ma phản ứng trực tiếp nhất, đôi mắt ướt, cái mũi đỏ, dùng khăn lau lau khóe mắt.
Các bà năm đó đều là những thị nữ chưa lập gia đình, được đưa cho Định Quốc Công làm thông phòng. Từ khi Thư phu nhân vào cửa, các bà liền bị đưa đến biệt trang Lạc Dương, đã vài thập niên không gặp qua Quốc Công gia.
Từ Xán Xán nhìn các ma ma, cũng có một ít chua xót: Được sủng ái nhất thời, đổi lấy lại là cả thanh xuân khổ cực thủ tiết. Nếu khi về già có thể gặp lại cũng coi như là hoàn thành tưởng niệm đi.
Lý ma ma, Đổng ma ma cùng Doãn ma ma lập tức tỏ vẻ muốn ở lại trông nom nội viện, còn Trần ma ma thì muốn bồi Thái Tử Phi đi đón người.
Đêm qua tuy rằng mưa cả đêm, nhưng sáng nay lại trở nên sáng sủa ——trời xanh không mây, ánh nắng ngày mùa thu ấm áp chiếu vào người trên người rất là thoải mái.
Từ Xán Xán ngồi trên kiệu, được mọi người vây quanh cùng nhau đi xuống tiền viện.