Quá Trình Dưỡng Thành Đố Hậu
Chương 56 :
Ngày đăng: 14:24 30/04/20
Phó Dư Sâm đang ngồi trong đại trướng của doanh trại ở thành Đông, mặt trầm như nước nhưng trong lòng lại nóng như lửa đốt. Hôm nay vốn là lộ trình chàng đã sắp xếp rất chỉnh chu nhưng đến giờ cũng chỉ có thể an bài một lần nữa. Phó Dư Sâm đạp Phó Dương vừa đến nhận sai ra ngoài. Lúc chàng
đắc tội Phó Lục cô nương, Phó Đại cô nương lập tức suất lĩnh năm vị muội muội đã xuất giá giết trở về phủ Quốc công, đã nhiều ngày vẫn ở trong
phủ chờ chàng trở lại, muốn ầm ĩ với chàng một trận để xả giận thay Lục
muội muội. Phó Dư Sâm không muốn cãi nhau với nữ nhân, nhất là những nữ
nhân này lại là đích tỷ trên danh nghĩa của chàng. Vốn là chàng đã nghĩ
ra một kế sách để đối phó với các vị Phó cô nương, nhưng bởi vì cổ họng
bị nước nóng làm bỏng nên những kế sách này tạm thời gặp trở ngại. Ngồi
trong đại trướng tức giận một hồi, Phó Dư Sâm quyết định chọn biện pháp
khác để thi hành kế hoạch của mình. Chàng kéo chuông bạc gọi người, Phó
Liễu vẫn canh giữ bên ngoài lập tức tiến vào. Phó Liễu hành lễ xong sau
đó chờ công tử phân phó. Phó Dư Sâm dựa lưng vào ghế dựa, ngón tay cong
cong gõ trên thư án, nói giọng khàn khàn:
- Bảo Lương Khánh Hạ đi gặp Lộc Khoan Hòa!
Lộc Khoan Hòa là trượng phu của Phó Đại cô nương. Năm ngoái sau khi lão
Hầu gia chết, hắn được thừa kế tước vị thành Hầu gia mới, mà Phó Dư Sâm
lại là người bắt được chứng cứ chính xác việc hắn độc chết lão Hầu gia!
Chàng vừa suy tư vừa nói:
- Lâu Thế Huân đi gặp Phùng Ngọc Chí!
Phùng Ngọc Chí là cha chồng của Phó Nhị cô nương, hôm nay là tam ti sử
chưởng quản xuất nhập gạo tiền trên toàn quốc, mà trong tay Phó Dư Sâm
lại có căn cứ chính xác việc hắn tham ô!
- Bảo Hàn Tùng nghĩ biện pháp cho Phó Lê Anh biết chuyện Tiền Vĩ Trường nuôi đào hát ở ngõ hẻm Yên Chi!
Phó Dư Sâm thản nhiên nói. Phó Lê Anh là Tam tỷ của chàng, còn Tiền Vĩ
Trường là Tam tỷ phu của chàng. Phó Dư Sâm cúi đầu hơi trầm tư một chút, nói tiếp:
- Lão thái thái Thiềm phủ không phải quy củ lớn sao, bảo Phó Tử nhiều
lời thêm mấy câu về Tứ tỷ ở trước mặt bà ấy, làm cho Thiềm lão thái thái phái người nhận Tứ tỷ trở lại!
Thiềm lão thái thái là quả phụ của cố Thừa tướng Thiềm Đào, thật là lợi
hại, mấy người con dâu qua cửa của bà đều ngoan ngoãn vâng lời.
- Về phần Ngũ tỷ,
Chàng cười gằn một tiếng
- Nhà mình sắp chống đỡ không nổi nữa, nàng ta còn muốn về nhà mẹ đẻ
biểu diễn tỷ muội tình thâm, vậy hãy làm cho Lôi gia phá sản sớm hơn
chút đi! Đi thông tri Chu Anh làm chuyện này!
Ninh Hương hầu Lôi Chấn tiêu xài rất hoang phí, gần đây lại thiếu Chu
Anh một số bạc lớn. Nghĩ đến tình cảnh Ngũ tỷ tỷ đã xuất giá của mình bị sửa trị, tâm tình Phó Dư Sâm rốt cục khá hơn chút. Sắc mặt chàng bớt
giận, chỉ thị Phó Liễu:
- Nếu Lục tỷ tích cực như thế, vậy hãy để cho nàng ta và con trai
- Tiểu tử, nế trẫm muốn cháu ở lại thì phải cho bọn họ lui hết chứ! Hiện tại ở điện Ngưng Huy một giống cái cũng không có đâu!
Phó Dư Sâm ngại ngùng cười không trả lời. Vĩnh Yên đế lại rầu rĩ nói:
- Cháu phải lấy một thê tử thôi! Đêm nay Định Quốc công phu nhân lưu
lại chỗ Hoàng hậu, nghe nói là đang bàn về hôn sự của cháu đấy!
Phó Dư Sâm cúi đầu nói:
- Cháu cẩn tuân mệnh lệnh của trưởng bối!
Vĩnh Yên đế gật đầu, không dây dưa đề tài này nữa.
Phó Dư Sâm đã đoán đúng, lúc trời mưa to Từ Xán Xán đang ở trong phòng
thêu thùa may vá —— nàng muốn làm một tấm đệm đưa cho Phó Dư Sâm! Bích
Vân đưa thư ra ngoài, nàng không gặp được Phó Dư Sâm nhưng lại gặp được
Phó Liễu chuyển hồi âm của Phó Dư Sâm cho Bích Vân —— một hộp đồ trang
sức thật to! Vừa mở ra nhìn, thì ra là một chiếc tràng hạt hình hoa sen
được làm thành từ một lượng lớn kim cương. Nhìn ánh sáng ngọc loá mắt
của tràng hạt, Từ Xán Xán đơn giản là nói không ra lời. Bích Vân cũng có chút ngây người, một lát mới nói:
- Năm ngoái sứ thần Ba Tư tiến cống triều đình một hộp bạch thạch, rất
nhiều nương nương muốn, Thánh thượng cũng không cho, mà ban toàn bộ cho
công tử, nói là cho công tử để cho phu nhân tương lai làm vòng hoa,
không nghĩ tới công tử...
Từ Xán Xán thế mới biết, thì ra kim cương ở chỗ này gọi là bạch thạch.
Nàng vuốt ve vòng kim cương hoa sen, trong lòng ngọt như mật. Nàng đã
biết, ở trong lòng Phó Dư Sâm xem nàng như thê tử...Từ Xán Xán bắt đầu
hỏi Bích Vân về chuyện của Phó Dư Sâm, nhưng Bích Vân kín miệng, cuối
cùng cái gì nàng cũng không hỏi được, ngược lại Bích Vân nhắc nhở nàng:
- Cô nương, người có phải cũng nên tặng công tử một món lễ vật không hả?
- Đưa chàng cái gì nhỉ? Chàng thiếu cái gì?
Từ Xán Xán ôm hông Bích Vân ép hỏi. Bích Vân nở nụ cười:
- Sao cô nương không làm một cái đệm cho công tử? Bình thường Công tử ngồi trên tháp, có đệm cũng thoải mái hơn chút!
Từ Xán Xán nghĩ Bích Vân nói rất đúng, lập tức đi chuẩn bị nguyên liệu.
Bích Vân đi theo phía sau nàng cười thầm không ngớt. Đệm làm phân nửa,
trước tiên Từ Xán Xán tự mình thưởng thức một phen, cuối cùng cảm thấy
còn chưa thích hợp đưa cho Phó Dư Sâm —— châm tuyến của nàng thật sự là
không thể gặp người mà!
Lúc này trong điện Phù Vân, Thư Hoàng hậu đúng là đang thương thảo hôn sự của Phó Dư Sâm.