Quá Trình Dưỡng Thành Yêu Hậu
Chương 26 : Trần hi
Ngày đăng: 19:57 19/04/20
Bên ngoài mưa thu xào xạc, làm tăng thêm vài phần lạnh lẽo.
Sau khi tắm rửa xong, Hàn Anh xõa tóc dài ẩm ướt đứng trước thư án, đề
bút viết thật nhanh, rất nhanh liền viết xong một phong thư.
Nàng cầm lấy giấy viết thư lên nhẹ nhàng thổi thổi, đợi vết mực khô mới
gấp lại giao cho Từ ma ma: “Ma ma, ngày mai người mau đi mua vài thứ,
sau đó giao phong thư này cho gã sai vặt tiểu Diêu tử, bảo hắn mang đến
cho Phó Bình!” Nàng cũng không rõ Phó Tạ có an bài người ở phủ hoài ân
hầu hay không, với lại gã sai vặt gọi là tiểu Diêu tử là do Nhị phu nhân phái qua, nói là hỗ trợ cho phòng bếp nhỏ ở viện phía tây thật ra là
theo dõi Từ ma ma. Từ ma ma nhận thư bỏ vào trong tay áo: “Cô nương yên
tâm, ma ma nhất định tự tay giao thư này cho tiểu Diêu tử!”
Thấy Hàn Anh cúi đầu nhìn bộ ngực của mình, Từ ma ma vội hỏi: “Cô nương, bộ ngực còn đau không?”
Hàn Anh nhẹ gật đầu: “vẫn căng đau khó chịu.”
Từ ma ma nhíu mày nói: “Ta nghe nói trong cung có y nữ, biết cách xoa
bóp và dùng ngải cứu trị liệu cho bộ ngực căng đau khi trổ mã...”
Hàn Anh xoay người đối mặt với tấm màn, dùng hai tay nâng hai luồng mềm
mại đẫy đà nặng trịch bên dưới yếm đào thêu hoa lên, lấy tay lắc lư thử, hai luồng xinh đẹp tuyệt trần run rẩy trong tay nàng, nàng liền chau
mày lại, vẻ mặt phiền não.
Từ ma ma thấp giọng nói: “Cô nương, nếu không chúng ta nhờ cô gia ra
mặt, thỉnh cầu Hoàng hậu nương nương phái y nữ trong cung đến xoa bóp
cho người được không?”
Hàn Anh “a” một tiếng, sóng mắt như nước liếc nhũ mẫu: “Ma ma muốn con bị hắn và Hoàng hậu nương nương chê cười sao?”
Từ ma ma thở dài, cũng hiểu được có chút không ổn.
Buổi sáng đã tạnh mưa rồi.
Khi đi thỉnh an Thái phu nhân, Hàn Anh dẫn theo Tẩy Xuân mới vừa đi tới
trước bậc thang Khánh Thọ Đường, chợt nghe bên trong mành vải gấm truyền ra âm thanh đổ vỡ của đồ sứ, tiếp theo đó là tiếng Nhị phu nhân: “Mẫu
thân, làm sao có thể như vậy? Bệ hạ sủng ái chiêu nghi nương nương như
vậy mà!”
Giọng nói Thái phu nhân chậm rãi vang lên: “Sao lại không có khả năng?
Lão nhân trong cung truyền ra tin tức còn có thể giả sao? Lương chiêu
nghi mưu đồ đầu độc hoàng tự trong bụng Tôn phi nương nương, bị Trần phi nương nương phát hiện. Hôm nay Trần phi nương nương bởi vì có công bảo
vệ Hoàng tự được tấn phong quý phi, Lương chiêu nghi bị đày vào lãnh
trợ giúp Hàn Anh nhổ đi chỗ dựa của Phương thị, cũng coi như một mũi tên trúng hai con nhạn rồi.
Trong đôi mắt trong trẻo của người thanh niên áo trắng lập tức tràn đầy
vui vẻ, khóe môi cong cong: “Ngu huynh cũng may mắn không làm nhục
mệnh!” Hắn nói lời giữ lời, Phó Tạ hôm nay đã là Điện Tiền Ti Phó Đô Chỉ Huy Sứ rồi!
Hai người cùng cầm tách trà lên bắt đầu thưởng thức trà.
Nắp vừa hé ra, mùi thơm trà Mao Tiêm mờ ảo liền tỏa ra, thế nhưng Phó Tạ cũng chỉ nhấp môi, thật sự không dám uống hết. Ba năm trước Hắn và Trần Hi đã bắt đầu liên thủ, đã giúp đỡ tương trợ thay đối phương làm vài
chuyện đại sự, hợp tác có chút vui vẻ, thế nhưng hắn không tin nhân phẩm Trần Hi.
Hắn giống như vô tình nhìn về phía Trần Hi, Trần Hi đang ngưng mắt nhìn
tách trà trong tay, mày kiếm mắt sáng sống mũi cao, quả nhiên là diện
mạo ưa nhìn, nhưng lại tâm địa rắn độc.
Phó Tạ đột nhiên nhớ tới Hàn Anh, nhớ tới trên đường vào kinh, Hàn Anh
ngây ngốc cúi đầu nhìn ngực lớn của mình, rất chân thành mà phàn nàn:
“Ca ca, ngày nào cũng đau, bây giờ còn đang trướng đau lắm...”
Lòng của hắn ngọt ngào cực kỳ, thân thể cũng thả lỏng.
Hàn Anh ngây thơ đáng yêu như vậy, người như Trần Hi cũng không thể cho
nàng tiếp xúc, phải che chở cho nàng cả đời được sống vui vui sướng
sướng...
Trần Hi đặt tách trà trên bàn nhỏ. Mặc dù là tự tay mình ngâm trà, hắn
cũng không dám uống, Phó Tạ an bài người khó lòng phòng bị, hắn không
dám mạo hiểm.
Hắn buông trà chén nhỏ nhìn Phó Tạ. Dung nhan Phó Tạ tuấn nhã, khí chất
trong trẻo nhưng lạnh lùng như tiên nhân, tâm địa lại ác độc, dã tâm
bừng bừng, Trần Hi và Phó Tạ qua lại cho tới bây giờ đều là cẩn thận
từng li từng tí.
Thấy trong mắt phượng của Phó Tạ toát lên sự dịu dàng, giống như dáng vẻ của thiếu niên hoài xuân, Trần Hi không khỏi kinh ngạc, ngón tay nhẹ
nhàng gõ trên bàn gỗ đàn hương nhỏ, trong lòng hắn đắn đo, nên cho người ta đi điều tra thêm Phó Tạ có phải đã có người trong lòng rồi hay
không.
Trần Hi hí mắt nhìn Phó Tạ, nghĩ thầm: là thiếu nữ đêm đó mình nhìn lướt qua hay sao...
Nghĩ đến vẻ đẹp của thiếu nữ dưới đèn kia, trong lòng Trần Hi hơi nóng...