Quái Phi Thiên Hạ
Chương 1002 :
Ngày đăng: 22:18 27/06/20
Hưng Hoa đế chohai nha đầu Chử Phi Dĩnh cùng Đơn Ngưng Oản tuyên đến, tất nhiên là chứng cứ có sức thuyết phục cho lời nói của Dạ Dao Quang... Cứ cho là Dạ Dao Quang thật sự bị người có mưu đồ dẫn đi, nếu như không phải muốn hạ độc thủ với Ôn Đình Trạm, thì vì sao phải dẫn phu nhân của hắn đi?
“Bệ hạ, Nhạc đại nhân đã tỉnh, có chuyện quan trọng muốn tấu minh bệ hạ.” Lúc này Phúc Lộc thấp giọng nói bên tai Hưng Hoa đế.
“Tuyên Nhạc Thư Ý.” Hưng Hoa đế lạnh mặt.
Nhiếp thái hậu cũng là bất động thanh sắc quay lại gật đâu với tâm phúc của mình đang đứng canh giữ ở ngoài đại điện.Tâm phúc kia lặng yên không một tiếng động lui ra.
Nhạc Thư Ý một bàn tay bó bột treo lên, sắc mặt tái nhợt, nhìn không một chút huyết sắc, hắn muốn hành lễ lại bị Hưng Hoa đế ngăn lại: “Ngươi có chuyện gì muốn tấu?”
“Hồi bẩm bệ hạ, vi thần sở dĩ đêm khuya đi tìm Ôn đại nhân, chính là e sợ Ôn đại nhân trúng độc.” Nhạc Thư Ý cung kính nói, “Hôm nay là thihọa, Ôn đại nhân làm bình thẩm.Người đoạt giải nhất trở lại phòng xá thì phát hiện dụng cụ vẽ tranh của mình đã bị đánh tráo, hắn cũng không biết nguyên do, sợ nếu truyền ra sẽ làm rối loạn cùng rèm pha, cho nên cầm dụng cụ vẽ tranh tới tìm vi thần, vi thần phát hiện trong mực của hắn có một loại độc tên là Nghìn chén say*.”
*rose: đoạn này mình dịch đúng từ hán sang việt nhé:v
Nhạc Thư Ý sai hạ nhân hắn đem dụng cụ vẽ tranh đưa đến, Hưng Hoa đế cũng vội vàng tuyên thái y bắt mạch cho Ôn Đình Trạm, thái y chẩn đoán kết quả thật đúng làNghìn chén say: “Ôn đại nhân chính là hàng năm chăm chỉ tập võ, độc tố này mới tạm thời được ngăn chận, đây cũng là lý do vì sao Ôn đại nhân có thể tỉnh táo nhanh như vậy.”
Bởi vì căn bản không có say rượu, mà là độc! Cho nên, Nhiếp thái hậu đang định chất vấn Ôn Đình Trạm điểm này, còn chưa kịp mở miệng, đã bị phá hỏng.
“Lúc Nhạc đại nhân bị thương, vi thần phát hiện không đúng, cho nên đem độc tố áp chế.” Ôn Đình Trạm cũng giải thích nói, “Vi thần cũng không biết là mình trúng độc, lại chưa được thái y đoạn chứng nên không dám vọng ngôn.”
Hưng Hoa đế trầm mặc chốc lát, gật đầu ngầm đồng ý, người này cho hắn mà nói cũng không tác dụng. Dư nghiệt Nguyên quốc sư, không cần thiết tự hắn ra tay, cho nên Hưng Hoa đế để Ôn Đình Trạm mang đi sau đó lập tức tuyên triệu Nguyên Dịch tiến cung. Hưng Hoa đế không có trách cứ Nguyên Dịch, cũng chưa từng hoài nghi Nguyên Dịch, nhưng thái độ phá lệ cứng rắn muốn hắn trong vòng ba ngày, đem quét sạch sẽ những tàn dư còn lại của Nguyên quốc sư!
“Nguyên Dịch, nếu là ngày sau lại có người Nguyên quốc sư xuất hiện, trẫm sẽ hỏi tội ngươi!”
Nguyên Dịch xanh mặt lập tức rời hoàng cung, đi chấp hành mệnh lệnh đế vương.
Còn lại Dạ Dao Quang cùng Ôn Đình Trạm ra cung sau, Dạ Dao Quang vội vàng túm lấy hắn: “Chàng trúng độc? Chàng làm sao có thể trúng độc?”
“Ta không dám lấy thân thể chính mình ra làm trò đùa?” Ôn Đình Trạm vội vàng giải thích nói, “Ta chính là dùng một loại thuốc bổ cùng độc Nghìn chén say ra mạch tượng như nhau, muội đừng lo lắng.”
“Chàng không có gạt ta?” Dạ Dao Quang hồ nghi nhìn hắn.
“Muội không tin ta, đợi lát nữa muội hỏi Mạch đại ca một câu, thuốc này cùng viên hồi hồn đan kia, đều là Mạch đại ca một tháng này vì ta nghiên cứu chế tạo.” Ôn Đình Trạm lời thề son sắt nói.
Ôn Đình Trạm cùng Nhạc Thư Ý kéo dài một tháng, là cho Mạch Khâm thời gian đủ để ngự thuốc, đem hồi hồn đan dùng cho Ninh phi nghiên cứu chế tạo ra. Mượn chuyện này, đem Nhiếp gia cùng Ninh phi đều hung hăng kéo xuống nước. Đã dám can đảm liên hợp lại đối phó hắn, vậy phải gánh vác hậu quả thảm thống nhât!
“Dừng lại!” Xe ngựa đi đến nơi rừng núi hoang vắng, Dạ Dao Quang hô một tiếng, mà sau khi mang theo người giả trang quản sự của Ấp Đức công chúa, gọi Nguyệt Cửu Tương ra, “Ta đem hắn giao cho ngươi, tùy ngươi xử trí, ta sẽ cho ngươi hộ pháp.”
Nói xong, Dạ Dao Quang rời khỏi, đứng ở xa xa. Sau đó nàng cảm giác được một cỗ khí âm lãnh tản ra, rất nhanh nàng nhìn thấy một quỷ hồn thổi qua, hơn nữa còn nghe được từng đợt dã thú thét lên. Nàng đại khái hiểu Nguyệt Cửu Tương, đây là muốn để kẻ ác nhận nỗi đau trăm quỷ phệ hồn, dã thú xé thịt. Vì thế nàng không muốn nhìn đến, thậm chí vì để những quỷ hồn kia không sợ hãi nàng mà thu lại toàn bộ hơi thở.
Dạ Dao Quang chờ thẳng tơi hừng đông, đến khi nàng quay lại, người nọ đã thành tàn thịt cùng một đống huyết cốt, mất hồn mất vía.