Quái Phi Thiên Hạ

Chương 1132 :

Ngày đăng: 21:59 07/03/21


Quay tầm mắt nhìn ngược lại, Dạ Dao Quang mới nhìn thấy giao long đang làm cái gì, nàng thét lên một tiếng: “Giao long, không cần ——”



Đáng tiếc thanh âm của nàng bị che mờ bởi ánh sáng chói như muốn chọc mù hai mắt.



“Dao Quang!”



“Ô ô nha!”



Kim Tử cùng Mạch Khâm đều kêu đến tê tâm liệt phế, bọn họ chỉ nhìn thấy trong không trung một ánh sáng chói mắt bổ xuống giao long đang cuộn thành vòng tròn.



Thời gian, phảng phất như ngừng lại khoảng khắc này.



Thiên địa, một mảnh yên tĩnh không tiếng động.



Điện quang làm vạn vật tái nhợt.



Tiếng sấm quay cuồng nhưng không cách nào lọt vào tai.



Dạ Dao Quang cảm thấy, nàng hẳn là chết đi, bởi vì khi lôi kiếp đánh xuống dưới trong nháy mắt, nàng thật sự cảm giác được linh hồn của nàng bị ấn ra khỏi thân thể, nhẹ nhàng như chỉ cần gió phảng phất thổi qua liền sẽ bị tán đi.







“Dao Quang, muội mau tỉnh lại!” Mạch Khâm xông lên trước ôm lấy Dạ Dao Quang, thấp giọng gọi nàng.



Tầm mắt Dạ Dao Quang từ xa kéo lại gần, đối diện nàng là khuôn mặt tràn đầy lo lắng của Mạch Khâm, thanh âm càng thêm mỏng manh: “Mạch đại ca... Ta... Ta còn chưa có gả cho hắn...”



Lời còn chưa dứt, người đã lại lệch ngã vào trong lòng Mạch Khâm.



Thân thể Mạch Khâm cứng đờ, run run vươn tay sờ lên mạch môn của Dạ Dao Quang, lúc này mới yên tâm thở hắt ra một hơi. Hắn nhanh chóng đem Dạ Dao Quang đưa cho Kim Tử, sau đó đi nâng Ôn Đình Trạm dậy, nhanh chóng đi đến gần bờ biển hoang hải. Trường Mao Ngư bị Dạ Dao Quang đẩy ra thật xa, tuy rằng bởi vì giao long độ kiếp mà gặp nguy hiểm, nhưng giờ phút này cũng bơi đi bơi lại, tựa hồ muốn bay lên.



“Mau, mang chúng ta rời khỏi tòa đảo này, nhanh!” Mạch Khâm nhảy dựng lên trên người Trường Mao Ngư, thét lên thật to.



Dạ Dao Quang quá mức suy yếu, hẳn là do giao long độ kiếp thành công mới cho nàng sinh cơ, nhưng điểm sinh cơ này duy trì không được bao lâu, tức giận hơn là trên đảo này không thể ngự không mà đi, cũng may có Trường Mao Ngư.



Cũng không biết có phải biết Dạ Dao Quang gặp phải tình huống nguy cấp, Trường Mao Ngư nhanh chóng từ trong biển chảy ra khỏi phạm vi hoang hải, cảm giác được không còn bị linh khí áp chế, Mạch Khâm nhanh chóng nói với Trường Mao Ngư: “Đi lên.”



Trường Mao Ngư rất nhanh nhảy khỏi mặt nước, Mạch Khâm cùng Kim Tử mang theo Ôn Đình Trạm cùng Dạ Diêu Quang nhanh chóng bay bổng lên, qua vài nhịp hô hấp liền biến mất không thấy. Trường Mao Ngư ở trên mặt biển rộng lớn mặt ngưỡng vọng nhìn về hướng bọn họ biến mất rất lâu sau đó... (rose: thương đại gia hỏa thể T__T)



Rất nhanh tin tức Mặc tộc bị diệt tộc được truyền ra, cách đó không bao lâu Mật Nhược tộc cũng gần như là diệt tộc. Lánh đời gia tộc chiếm cứ Đông hải cùng Lưu Cầu mấy trăm năm cứ như vậy diệt vong, tất cả mọi người kinh ngạc không biết nên biểu cảm thế nào. Lo lắng đây là một cuộc cạnh tranh chính tà, các gia tộc lánh đời khác lập tức phái người truy tra chuyện này. Mật Nhược tộc thì tốt rồi, cái trưởng lão đều là chết vì cổ độc, đây chính là thù riêng, không có quan hệ gì với bọn họ. Nhưng quay lại tin tức của Mặc tộc, chính là đột nhiên xuất hiện tại Mặc tộc một thiếu nữ Độ Kiếp kỳ ngự long mà tới.



Ngự long? Độ Kiếp kỳ? Thiếu nữ?



Ba câu hỏi này làm toàn bộ mọi người truy tra cũng đều không thể tìm ra. Trong giới tu luyện bọn họ có thiếu nữ tu luyện thành Độ Kiếp kỳ tồn tại sao? Kia căn bản chỉ có thể dùng từ kinh thế hãi tục để hình dung, bọn họ nghe cũng chưa từng nghe, nghĩ cũng không dám nghĩ.



Phải biết rằng tu luyện chỉ có thể trì hoãn sự già cả, sau khi đạt tới Độ Kiếp kỳ dung nhan sẽ được giữ nguyên, nhưng cũng không thể cải lão hoàn đồng. Đã nói là thiếu nữ, vậy chính là trước hai mươi tuổi đã đạt Độ Kiếp kỳ, không có khả năng tu luyện từ trong bụng mẹ! Còn ngự long, vậy đúng là trò cười lớn nhất thiên hạ, long là chân linh, căn bản không thể tồn tại trên thế gian này, đó là vi phạm thiên đạo, giống như Độ Kiếp kỳ khi phi thăng thì phải rời khỏi là một đạo lý.



Cho nên, tra đi tra lại cũng tìm không ra nguyên cớ, đều cho rằng là Mặc tộc không biết đã đắc tội với thần tiên, bất quá chỉ cần không phải chính tà so đo lẫn nhau, không lan đến đến bọn họ là được, để tránh trong quá trình tìm hiểu, bọn họ lại vô tình mạo phạm vị thần tiên kia, là tộc tiếp theo gặp tai ương sau Mặc tộc.