Quái Phi Thiên Hạ
Chương 191 : Tìm thấy người
Ngày đăng: 11:18 30/04/20
Dạ Dao Quang trong lòng không khỏi tán thán, đến chủ nhà trọ một trấn nhỏ của Trọng Nghiêu Phàm mà cũng tinh khôn như vậy, hắn không phát tài thì ai phát tài.
Lý Tửu nhanh chóng đi đến trước mặt Ôn Đình Trạm: “Ôn công tử, Lý mỗ ở nguyên chỗ này đã một tháng, hôm nay sau khi trả phòng thì giấy thông hành bị mất, vừa mới đi nha môn trình báo, còn phải đợi thêm hai ngày nữa. Lý mỗ ở nơi này không thân không thích, đành phải quay lại chốn này tìm nơi ngủ trọ, vẫn mong Ôn công tử châm chước cho một chút, ta vô cùng cảm kích.”
“Lý lão gia mời qua bên này.” Ôn Đình Trạm dẫn ông đến chỗ mà bọn họ vừa mới ngồi vào. Tiểu nhị nhanh tay nhanh chân dọn dẹp sạch lại từ đầu rồi dâng nước trà lên. Sau khi ngồi xuống, Ôn Đình Trạm mới hỏi: “Lý lão gia nếu đã đề nghị ta giúp đỡ, có thể nói ra một chút giấy thông hành là như thế nào mà không thấy nữa hay không?”
“Sáng sớm hôm nay, ta lấy giấy thông hành ra để trả phòng. Sau khi đi ra khỏi nhà trọ, ta nhớ rõ ràng là đã đặt vào trong hành lý nhưng khi ta đến nha môn lấy ra để đổi ngày mới phát hiện không thấy nữa, quay trở về tìm suốt dọc đường cũng chưa tìm thấy.” Lý Tửu nói với vẻ mặt khổ não.
“Lý lão gia cho rằng giấy thông hành mất vào lúc nào, vì sao lại mất?” Ôn Đình Trạm lại hỏi.
Lý Tửu nghĩ một lúc rồi nói: “Trên đường ta đều chỉ ngồi xe ngựa, chỉ có lúc ta lên xe ngựa, không cẩn thận nên giẫm trượt tấm ván (1), vừa hay lúc đó có một người đàn ông đi qua đỡ ta một cái.”
“Ông có nhìn rõ dáng dấp của người đó không?” Dạ Dao Quang lập tức truy hỏi.
Lý Tửu nhìn hai người đầy vẻ nghi ngờ nhưng cũng không hỏi nhiều. Hiện giờ ông cũng chỉ muốn biết cái tên đáng chết hại ông phải đền mấy trăm lượng ở nha môn kia đã đi đâu, liền nói: “Người hắn cao hơn sáu thước (2), cánh tay khỏe, mặt dài...”
Bởi vì đối phương ra tay giúp đỡ, trong lòng ông rất cảm kích, vì vậy tiếp xúc ở khoảng cách gần nên nhìn thấy rất rõ ràng. Lý Tửu vừa miêu tả một cách tỉ mỉ, Ôn Đình Trạm lấy giấy mực từ chỗ chủ quán, ngay lập tức vẽ ra cùng với sự miêu tả của Lý Tửu. Một người đàn ông cao khoảng một mét tám mấy, thân hình lực lưỡng, ước chừng khoảng ba mươi tuổi rất nhanh đã hiện trên giấy một cách sống động.
Dạ Dao Quang buông lưới đánh cá trong tay mình xuống, hoàn toàn không né tránh mà cứ đi thẳng theo hướng của người đàn ông. Đường không bằng phẳng, người đàn ông kia bởi vì Dạ Dao Quang mà thất thần, đẩy xe lăn vào một cái hố to, xe nghiêng sang một bên. Trong tiếng hô hoán của vị đại thúc đánh cá, Dạ Dao Quang giơ tay đỡ xe đẩy giữ cho thăng bằng rồi nói với người đàn ông kia: “Vị đại ca này to lớn như vậy mà lại không nhìn thấy cái hố này sao.”
Ánh mắt của người đàn ông đột nhiên sắc nhọn, lấy tay đang đỡ xe đẩy đẩy xe một vòng hướng về phía Dạ Dao Quang. Khí ngũ hành của Dạ Dao Quang ngưng tụ trong lòng bàn tay, chiếc xe đẩy đó liền không chuyển động được. Người đàn ông thấy vậy liền hoảng hốt, ngay lập tức ném giỏ cá đeo trên lưng về phía Dạ Dao Quang, xoay người chạy.
Dạ Dao Quang giơ tay nắm lấy, trở tay đập lên xe đẩy, xe đẩy vì thế mà lún chặt vào mặt đất. Ngay lập tức cô nhún người nhảy qua, vài cái xoay người là đã đánh ngã người đàn ông kia xuống trước mặt dưới ánh mắt kinh ngạc đến ngây người của tất cả mọi người.
Quay người lại, ánh mắt của Dạ Dao Quang lạnh lùng, giơ tay hướng về phía người đàn ông nói: “Ngươi không phải là đối thủ của ta, giao dao linh cho ta, ta sẽ để ngươi rời đi.”
***
(1) Tấm ván: Dùng tấm ván này để làm bục lên xuống khi ngồi xe ngựa.
(2) Thước: Đơn vị đo chiều dài. Một thước bằng 1/3 mét.
(3) Ngư nương: Cô gái chài lưới.