Quái Phi Thiên Hạ
Chương 214 : Đoán chuyện như thần
Ngày đăng: 11:18 30/04/20
“Hưng sư vấn tội?” Dạ Dao Quang cười không rõ ý tứ cảm xúc, cô bước đến trước mặt bốn người bị bắt, trong đó có một người dù cũng mặc hắc y như ba người kia nhưng toàn thân nàng ta lại có một luồng âm khí. Luồng âm khí này nhạt hơn so với ma quỷ nhưng lại đậm hơn so với nữ nhân bình thường.
“Không ngờ dao linh nhân kế nhiệm lại là một cô gái.”
“Dạ cô nương, xảy ra chuyện gì vậy?” Lúc này anh em Lăng Lãng và sư bá của bọn hắn cũng tới nới. Đến muộn như vậy, hiển nhiên là vì Dạ Dao Quang chặn đường bọn họ, bấm đúng giờ mới cho họ vào. Mấy người đi lên trước đều là người tu luyện, chỉ trong chốc lát liền cảm giác được hơi thở của dao linh nhân. Lăng Linh sắc bén nhìn xuống, làn da mịn màng, ánh mắt gợn lên sự yểu điệu của mỹ nhân, không khỏi kinh ngạc:
“Ngươi là dao linh nhân!”
Nghe nói trước giờ dao linh nhân và ma quỷ có quan hệ với nhau, mặc dù nàng thi thoảng cũng vì hiếu kỳ mà đụng đến những thứ không sạch sẽ. Có thể kia cũng chỉ là ngẫu nhiên, mỗi ngày nàng đều kết bạn với cô hồn dã quỷ trong thế gian, chỉ cần vừa nghĩ đến những tháng ngày đó thì nàng cũng không khỏi giật mình.
“Ngươi muốn giết ta?” Tiểu mỹ nhân yểu điệu, giọng nói đặc biệt mềm mại. Một cô gái như vậy nếu không tận mắt nhìn thấy, chắc hẳn không có ai nghĩ đến nàng đang làm gì.
“Ta dám giết ngươi sao?” Dạ Dao Quang khẽ cười, sau đó đầu ngón tay khẽ động khí ngũ hành cởi dây trói cho dao linh nhân, đưa tay về phía nàng.
Dao linh nhân giật giật cánh tay, nhìn bàn tay trắng nõn mềm mại trước mặt do dự một lúc rồi nắm lấy tay Dạ Dao Quang, để Dạ Dao Quang kéo lên. Đây là một thái độ, Dạ Dao Quang chìa tay là muốn nguyện ý từ thù thành bạn với nàng, nàng chìa tay cũng là ý tứ này.
“Tiêu Linh Nhi.” Dao linh nhân giới thiệu tên mình.
“Dạ Dao Quang.” Dạ Dao Quang trả lời
“Tiêu cô nương, mời cô đi theo ta.”
Nói xong, Dạ Dao Quang gật đầu với Qua Vô Âm, ý tứ chính là bên ngoài giao cho Qua Vô Âm, còn cô dẫn Tiêu Linh Nhi đến thư phòng.
Khóe môi Dạ Dao Quang lộ ra ý cười nhàn nhạt, lấy bản đồ tuyến đường do Ôn Đình Trạm chuẩn bị đưa cho Tiêu Linh Nhi:
“Cô đi đường này, tìm một người tên là Trọng Nghiêu Phàm, nói tên ta rồi giao bản đồ này cho đối phương, chắc chắn hắn sẽ giúp cô thoát khỏi sự theo dõi của mọi người.”
Ôn Đình Trạm đã sớm nghĩ đến đáp án của Tiêu Linh Nhi, hơn nữa điều kiện mà Tiêu Linh Nhi có thể đưa ra cũng không khác biệt lắm với sự suy đoán cho nên đã sớm chuẩn bị bản đồ tuyến đường này, để Tiêu Linh Nhi đi nhờ cậy Trọng Nghiêu Phàm. Nơi đó đã có mấy lượt tăng binh, số lượng đã lên đến hai vạn đại quân. Bất kể tu ma hay tu tiên đều không muốn trà trộn vào đoàn người, đặc biệt là có rất nhiều người.
Tiêu Linh Nhi nhận lấy mở ra xem, ánh mắt lập tức lóe sáng, sau đó chắp tay với Dạ Dao Quang:
“Mặc dù trước đây ta bị Vân Khoa lợi dụng, rất có lỗi với cô, cô cũng giải thích với ta thực sự là vì nguyên nhân khó nói của bản thân nhưng ta vẫn cảm kích cô. Ân tình này Tiêu Linh Nhi ta sẽ ghi nhớ, sau này nếu như cô có việc gì cứ sai bảo.”
Dạ Dao Quang không khỏi nhướng mày, cô không nghĩ đến có nơi có ích như vậy đợi cô:
“Nếu thật sự có ngày đó, ta nhất định sẽ không khách khí với cô.”
“Vậy ta xin cáo từ!” Tiêu Linh Nhi cũng không muốn dây dưa.
“Đợi đã.” Dạ Dao Quang đưa tay ngăn lại, nhìn ra ngoài cửa sổ cười thần bí:
“Hiện tại vẫn chưa phải lúc.”
Tiểu tướng công của cô đã nói rồi, tính cách Vân Khoa như vậy chắc hẳn đã biết Tiêu Linh Nhi làm hỏng kế hoạch, hơn nữa nếu như dẫn theo tiên tông thoắt ẩn thoắt hiện đến trộm dao linh, nhất định sẽ thẹn quá hóa giận, chưa phòng bị việc âm mưu bị bại lộ thì rất có khả năng sẽ thủ tiêu. Lúc này giúp Tiêu Linh Nhi trốn đi mới là lúc không ai nghĩ đến nhất, có thể làm đảo loạn ánh mắt của nhiều người.