Quái Phi Thiên Hạ
Chương 239 : Tướng làm phi
Ngày đăng: 11:19 30/04/20
"Dao Dao, nàng cảm thấy làm xằng bậy ở phía sau là người hay yêu?" Ôn Đình Trạm đích thân đưa Dạo Dao Quang về phòng, Ấu Ly và Vệ Kinh đang thu dọn phòng của hai người họ. Dạ Dao Quang bảo Nghi Phương lấy các thứ vàng mã, chu sa ra, cậu thấy vậy liền hỏi.
"Tạm thời muội không phát hiện được yêu khí." Dạ Dao Quang nói:
"Nhưng nếu cái xác thật sự nguyên vẹn không chút hư tổn, còn máu và thịt không cánh mà bay thì có đến chín phần là do yêu quấy phá. Quỷ chỉ biết hút dương khí của người sống, không có cách nào ăn được thân xác con người. Tu tà đạo cũng biết hút máu nhưng không ăn thịt."
Tuy Dạ Dao Quang không nói hết câu nhưng Ôn Đình Trạm cho rằng là yêu chắc chắn không sai. Thật ra cậu có đọc một ít chuyện truyền kỳ nhưng chưa từng gặp phải thứ được gọi là yêu, không khỏi hiếu kỳ hỏi: "Yêu quái có hình dạng thế nào?"
"Yêu quái hả..." Dạ Dao Quang suy nghĩ một chút mới nói:
"Có xấu có đẹp, có thiện có ác. Hình dạng bên ngoài cũng giống như người, diện mạo có nghìn loại."
"Vậy tối nay để Ấu Ly và Nghi Phương ở với nàng." Mấy con yêu quái này chuyên tìm những cô nương mười mấy tuổi để ra tay thì phải phòng bị trước khi xảy ra. Tất nhiên không phải để Ấu Ly và Nghi Phương bảo vệ Dạ Dao Quang, mà là không hy vọng Ấu Ly và Nghi Phương bị hạ độc thủ. Theo bọn họ một thời gian, Ôn Đình Trạm biết Dạ Dao Quang chắc chắn không muốn các nàng có chuyện gì bất trắc.
"Nghe chưa, công tử bảo đêm nay để các ngươi ở lại hầu hạ ta." Dạ Dao Quang khẽ cười, nói với Ấu Ly và Nghi Phương, thật ra thì đây cũng là quyết định của cô.
"Nghi Phương đi chuẩn bị ít nước, ta muốn tắm rửa."
"Chúng ta dùng bữa tối ở đâu?" Ôn Đình Trạm thấy vậy liền đứng lên.
"Dưới lầu! Chúng ta có nhiều người." Dạ Dao Quang nói.
"Mới vừa rồi cô nương kia đá cầu ở trong sân, sơ sẩy đá quả cầu đến chỗ của ta. Ta liền thuận tay bắt lại, cô nương kia không tức giận mà sai cho thuộc hạ của nàng động thủ." Ôn Đình Trạm dùng thìa đảo canh gà, thấy không nóng mới đặt lên miệng nhỏ uống.
Vừa rồi Dạ Dao Quang nhìn lướt qua hai tên thuộc hạ, công phu chắc chắn cao hơn Ôn Đình Trạm, chẳng qua là không thù không oán. Trong lòng họ chắc chắn cũng hiểu rõ cô nương của bọn họ vô cùng điêu ngoa nên hai bên mới đánh ngang tay, tiểu cô nương mới có thể hứng thú với Ôn Đình Trạm như vậy.
"Thân phận của tiểu cô nương không bình thường." Mặc dù Dạ Dao Quang không thấy tướng mạo nhưng rất nhiều thứ nói lên rất tỉ mỉ. Cô cũng không muốn rước thêm chuyện nên mới nhắc nhở Ôn Đình Trạm một câu.
"Ừ." Ôn Đình Trạm tất nhiên cũng có thể nhìn ra, gật đầu.
Hai người dùng bữa tối xong, đi dạo trong sân, sau đó cùng Ôn Đình Trạm trở về phòng của họ. Khách trạm này vô cùng lớn, Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm muốn một tiểu viện yên tĩnh. Một viện chia làm hai, chính là hai thượng viện Giáp, Ất tốt nhất của khách trạm, chẳng qua là cửa của từng căn không giống nhau. Vì bọn họ ở trong cùng của Giáp viện nên phải đi ngang qua Ất viện, mà tiểu cô nương được nuông chiều kia đúng lúc lại ở ngay Ất viện. Lúc này bên cạnh nàng còn có một phu nhân mặc y phục đơn giản nhưng không che mất vẻ sang trọng và quý phái. Phu nhân kia khoảng chừng hai mươi tuổi, nhưng chắc chắn là do được bảo dưỡng tốt nên tuổi tác thật cũng không biết được.
Chẳng qua gương mặt nàng làm cho mắt Dạ Dao Quang sáng lên: Ngũ nhạc trang nghiêm, mắt hạnh có thần, tai đỏ vẹn toàn, miệng nhỏ chúm chím, sắc mặt hồng hào. Thiên trung, ấn đường đầy đặn. Đây là tướng làm phi đó!
Hai người họ lại đảo qua tiểu cô nương xinh đẹp vừa rồi: Phục tê (2) mơ hồ dựng thẳng, đây là tướng của quận chúa. Hóa ra họ là người nhà của vương gia nào đó, thảo nào tiểu cô nương này lại vênh váo hung hăng như vậy.
***
(1) Trái tim thất khiếu linh lung: Tức "thất khiếu linh lung tâm" hay "thất xảo linh lung tâm". Ý chỉ những người vô cùng thông minh và rất độ lượng. Có nguồn gốc từ truyện "Phong thần diễn nghĩa" - "Bảng phong thần". Một nhân vật tên Tỷ Can - chú của Trụ Vương có quả tim thất khiếu linh lung, là quả tim có bảy lỗ.
(2) Phục tê: Trong tướng số, phục tê được tính từ trán lên chân tóc.