Quái Phi Thiên Hạ

Chương 253 : Mãi mãi làm vợ kế

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Khi Chử đế sư nhận được tin của Ôn Đình Trạm ở Đế đô, trong lòng ông tràn đầy phấn khởi vì ông tưởng rằng Ôn Đình Trạm lại mang đến ngạc nhiên cho ông, nhưng khi Chử đế sư mở ra cuộn giấy thì ông không khỏi tức giận đến dựng râu trừng mắt. 



Điều này khiến cho thuộc hạ của Chử đế sư đang tụ hợp ở nơi này không khỏi sợ ngây người. Đế sư đã trải qua ba triều, xây dựng ảnh hưởng đã lâu, cũng rất lâu rồi chưa có ai có thể kích động đến tâm tình của ông, ngay cả cáo già Trung thư lệnh luôn đối đầu gay gắt cũng không thể khiến cho đế sư hiện lên vẻ mặt vui giận ra ngoài như vậy, vì vậy mọi người ở đây ai cũng vô cùng hiếu kỳ là người phương nào đã truyền tin đến và mang đến tin tức gì. 



Chử đế sư cũng không khiến cho những người ở đây thất vọng: “Nếu mọi người đều ở đây, vậy lão phu liền nói về chuyện nhận chức Lại bộ Thượng thư lần này.” 



Mọi người không khỏi hai mắt nhìn nhau, không phải vừa rồi đã nói là tùy ý để Liễu Thị lang thăng chức và bọn họ cũng không nhúng tay vào chuyện này sao? Bây giờ chuyện này cũng nhanh có kết quả rồi, lúc này đế sư mới nhắc tới, điều này không phải nói rõ là muốn chặn ngang một chân sao? Nhưng bọn họ không có người ở trong Lại bộ, người của bọn họ cũng không thể duỗi tay dài đến như vậy, hơn nữa thánh thượng vẫn ngồi ở chỗ cao nhất nhìn xuống đây này. 



Chuyện ở Tề Châu bọn họ đã khiến cho Trung thư lệnh bị thương nguyên khí, bọn họ lại đang nắm lấy sơ hở của đối phương trên tay nên bọn hắn chỉ có thể nén giận. Nhưng ai cũng biết bệ hạ muốn Trung thư lệnh và đế sư kiềm chế lẫn nhau, bọn họ cũng là người thông minh cho nên khi thấy mọi chuyện đã chuyển biến tốt liền thu lại, lúc này đế sư lại dâng lên mỏ vàng, bây giờ chính là lúc danh tiếng lan rộng. Nếu như lúc này ông lại nhúng tay vào chuyện Lại bộ Thượng thư, không chỉ là bệ hạ, mà ngay cả bọn họ là những người tùy tùng cũng sẽ hoài nghi có phải đế sư có ý đồ hay không? 



Chống lại tất cả mọi ánh mắt mờ mịt che giấu sự hoài nghi của mọi người, Chử đế sư càng giận không có chỗ phát tiết: "Lão phu không có hứng thú với Lại bộ, ai cũng được nhưng không thể là Liễu Cư Mân." 



Vì sao lại như vậy? Liễu Cư Mân đắc tội với đế sư từ lúc nào thế? Bàn về tư cách đã trải qua hơn ba mươi năm ở Lại bộ, hơn mười năm làm Thị lang, không thể nghi ngờ Liễu Cư Mân chính là người sẽ được chọn. Bàn về tín nhiệm, mặc dù vị lão gia đã lui khỏi vị trí của Liễu gia kia và Chử đế sư cùng là đồng môn nhưng ông ta đã không còn quản chuyện nữa, Liễu Cư Mân lại là thuộc hạ vững chắc của Trung thư lệnh. 




Nếu không sao cậu lại huy động nhân lực như thế, dùng hứa hẹn khi cậu dâng lên mỏ vàng cho đế sư để thúc ép đế sư giúp cậu làm chuyện này, chỉ sợ không phải là mối thù bình thường. 



"Có thù oán hay không thì cũng là chuyện của hắn, ngươi cũng không nên lén lút đi thăm dò hắn. Nếu để hắn biết được, ngươi xem Liễu Cư Mân là một người chính trực như thế, được Liễu lão đầu truyền thụ lại nhưng chẳng phải cũng đã thua trên tay hắn rồi sao?" Phó lão gia là tâm phúc của Chử đế sư, đương nhiên ông nói chuyện rất hiền hòa. 



Nhưng một câu nói như vậy lại khiến cho Phó lão gia vô cùng sợ hãi, bởi vì ông ta đã theo Chử đế sư gần ba mươi năm nhưng ông chưa từng thấy qua Chử đế sư tín nhiệm và thiên vị một người như vậy, hơn nữa đối phương chỉ là một đứa trẻ mười tuổi. Không phải ông đố kị, chỉ là bản thân đang ở trong quan trường, địa vị cao như ông cần phải suy tính rất nhiều: "Lão sư, mặc dù lý do của Ôn tiểu công tử rất đầy đủ, chúng ta có thể dễ dàng thuyết phục bệ hạ nhưng Trung thư lệnh chưa chắc đã chịu nhượng bộ." 



“Ngươi cho rằng tiểu tử này không nghĩ đến sao? Tự ngươi nhìn xem.” Chử đế sư cầm thư của Ôn Đình Trạm mà chưa có bất kỳ ai xem qua đưa cho Phó lão gia. 



***



(*) Nước quá trong thì không có cá: Ý nói rằng nước mà sạch quá thì cá không thể nào sinh tồn được, người mà yêu cầu người khác nghiêm khắc quá thì cũng không ai có thể làm bạn. Cũng như so đo tính toán với khuyết điểm hoặc sai phạm của người khác quá thì cũng không thể nào giữ người tài bên mình được.