Quái Phi Thiên Hạ
Chương 255 : Mục đích thực sự
Ngày đăng: 11:19 30/04/20
Muội rất có lòng tin ở chàng.
Những lời này được phát ra từ miệng của Dạ Dao Quang, đối với Ôn Đình Trạm, những lời này quan trong hơn so với bất kỳ sự cổ vũ và tán thưởng của người khác. Ôn Đình Trạm nắm chặt lấy tay cô, cậu nói rất trịnh trọng: "Vĩnh viễn sẽ không phụ lòng sự kỳ vọng của Dao Dao đối với ta."
Khuôn mặt uốn cong thành trăng lưỡi liềm, Dạ Dao Quang hỏi: "Chàng không sợ ép Liễu Cư Mân thuộc về phe của đế sư à?"
Đến lúc đó bọn họ đều có lập trường giống nhau, cậu muốn đối phó thì càng có nhiều kiềm chế hơn.
"Ta sẽ không để chuyện này xảy ra." Ôn Đình Trạm nói rất tự tin.
"Cho dù trong lòng của Trung thư lệnh nghĩ như thế nào, ông ta cũng sẽ ra sức bảo vệ cho Liễu Cư Mân. Hiện tại đối với Trung thư lệnh mà nói chính là lúc nhạy cảm, ông ta không thể đi sai một bước, nếu không lòng quân sẽ tan rã. Nhưng nếu như Liễu Cư Mân thực sự không thể nhận chức, ông ta cũng sẽ không để cho Liễu Cư Mân rời đi. Tất nhiên ông ta muốn để cho Liễu Cư Mân hiểu rõ là ông đã dùng hết toàn lực, chuyện Liễu Cư Mân không thể nhận chức Lại bộ Thượng thư không phải là nguyên nhân từ ông ta, mà là vì người nhà của Liễu gia. Cho nên ông ta dùng Liễu gia chi thứ hai để làm mồi dẫn lửa, như vậy Trung thư lệnh đại nhân đã thành công mà không cần dùng đến nguyện vọng của Liễu Cư Yến mà vẫn có thể giữ lại Liễu Cư Mân và tất cả mọi oán hận của Liễu Cư Mân đều sẽ rơi vào người của Liễu gia chi thứ hai."
Đây mới chính là mục đích cuối cùng của cậu, mỗi người đều có lập trường và nghĩ đến cục diện khác nhau, lợi ích của mỗi người cậu đều suy nghĩ đến, những người đó mới có thể đi theo từng bước trong suy nghĩ của cậu. Cuối cùng cho dù là Chử đế sư hay là Trung thư lệnh đều nhận được cục diện có lợi cho mình, bên trong cục diện này chỉ có Liễu Cư Mân và người của Liễu gia là bị hại thê thảm nhất.
"Chỉ sợ mấy người đế sư cũng chưa chắc sẽ nghĩ tới mục đích cuối cùng của chàng." Từ đầu đến cuối cậu chỉ vì đối phó với người nhà họ Liễu.
Dạ Dao Quang không đến quấy rầy người của Ngụy gia, cô trực tiếp đi đến Ngũ Chỉ Phong để thăm Cổ Ma Nhĩ và A Ni Á. Vốn dĩ sau khi Dạ Dao Quang trở về từ Dao tộc, cô liền có ý định nhờ Mạch Khâm chữa bệnh cho A Ni Á, kết quả A Ni Á lại mang thai, nàng ấy không thể vất vả đi đường dài cho nên Dạ Dao Quang mới nói đợi cô đến tham gia hôn lễ của Ngụy Lâm và Dương Tịch Hà rồi sẽ đến thăm bọn họ.
Lại một lần nữa đi tới đỉnh núi, Dạ Dao Quang phát hiện xung quanh ngôi nhà của A Ni Á có rất nhiều bụi gai và lưới sắt đang bao vây, một hình ảnh phòng bị vô cùng nghiêm ngặt. Hơn nữa Dạ Dao Quang nhớ kỹ Cổ Ma Nhĩ có nuôi hai con sói, hiện tại cũng không thấy bóng dáng của chúng đâu, bỗng dưng sắc mặt của Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm hiện lên vẻ lo lắng. Hai người bọn họ đi chậm rãi vào trong phòng, nhưng trong phòng không có ai. Trong lúc Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm đang nghi ngờ, đột nhiên cô nghe được tiếng rên rỉ rất nhỏ được phát ra từ phòng bếp. Cô nhanh chóng chạy vào phòng bếp rồi nhấc lên thùng đựng gạo ở trong phòng bếp, cô phát hiện có một đường hầm ở phía dưới, cô liền lên tiếng hỏi: "A Ni Á, là cô sao?"
Nghe được tiếng nói của Dạ Dao Quang, dường như A Ni Á rất kích động phát ra tiếng: "A…"
"Chàng chờ muội ở đây, muội đi xuống xem một chút." Từ thùng gạo Dạ Dao Quang nhảy xuống.
Không gian ở phía dưới rất lớn, có giường còn có cả thức ăn, hình như A Ni Á ngã xuống từ trên giường. Nàng nâng tay đỡ lấy phần bụng hơi nhô ra, vẻ mặt của nàng khẩn cầu nhìn Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang thấy máu chảy ra từ giữa hai chân của nàng, cô nhanh chóng bước về phía trước, lòng bàn tay vận khí để trước bụng nàng mãi đến khi cô nhìn thấy sắc mặt của A Ni Á khôi phục lại một chút, vẻ mặt đau đớn không còn nữa, cô mới thu tay lại.
Dạ Dao Quang đưa tay đặt lên bụng của A Ni Á, khí ngũ hành xoay chuyển, cô cảm nhận được sinh mạng nhỏ bên trong vẫn còn, cô liền nói với A Ni Á đang căng thẳng: "Đừng sợ, nó vẫn khỏe, nó không có việc gì cả."
Mặc dù nàng ấy không nghe được lời nói của Dạ Dao Quang nhưng A Ni Á lại cảm thấy yên lòng khi nàng nhìn vào ánh mắt của cô.