Quái Phi Thiên Hạ

Chương 281 : Không có quỷ

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Ôn Đình Trạm nghe Dạ Dao Quang nói xong, chân mày cau lại nói: “Nếu định tới nghĩa trang thì đến đêm mới đi được, nên phải để Sĩ Duệ và Tần Đôn ở lại trông coi, đề phòng phát sinh việc ngoài ý muốn.” 



Tuy bây giờ họ chưa vào học chính thức nhưng đã nhập học chính thức, ban đêm sẽ có thầy giáo đi kiểm tra từng phòng xem có học viên trong học xá của mình hay không. Lúc này chính là thời điểm rối loạn, nếu đột nhiên xảy ra chuyện gì phải tra xét học xá mà họ lại không có mặt, đương nhiên sẽ phải tới học viện chịu trách phạt. 



“Không, ta muốn đi cùng các người.” Tiêu Sĩ Duệ lập tức nhảy dựng lên. Hắn luôn tâm niệm xem bằng được bộ dạng của quỷ dài ngắn thế nào. 



“Các người không cho ta đi, ta sẽ đi một mình.” Dạ Dao Quang đã dự tính mọi việc chu đáo, không phải do nàng rảnh rỗi thích đảm nhiệm mọi việc, mà do nàng là một thầy phong thủy, một người tu luyện. Chuyện như vậy không gặp thì thôi, nay gặp phải mà không quản cũng chẳng tổn thất gì, nhưng lương tâm không yên được. 



“Dao Dao…” 



“Mọi người ở lại học viện yểm hộ cho ta, một tên tiểu quỷ đối với ta mà nói là chuyện dễ như trở bàn tay, không phải căng thẳng. Ta đi một mình có thể đi nhanh về nhanh.” Tuy công phu của Ôn Đình Trạm hiện giờ không tệ nhưng so với tốc độ của Dạ Dao Quang tuyệt đối không hơn. Một mình Dạ Dao Quang đi về đều rất nhanh chóng. 



Ôn Đình Trạm thấy cái nhìn chằm chằm, nhất định muốn đi cùng của Tiêu Sĩ Duệ, cậu chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu. 



Buổi tối dùng bữa xong, sau khi bảo vệ trường tuần tra học viện kiểm tra số người, Dạ Dao Quang thừa lúc đêm tối rời khỏi học viện. Nghĩa trang cách nơi này mấy chục dặm đường, Dạ Dao Quang cũng không dám trễ nải. Tốc độ của nàng nhanh vô cùng, thời gian khoảng sáu khắc đã đến nghĩa trang. 
Ông lão chậm chạp đưa ngón tay ra đằng trước bên trái: “Ba dặm đường.” 



Dạ Dao Quang vừa thu tay, hai mắt ông lão đã nhắm lại, hôn mê bất tỉnh. Dạ Dao Quang vội vàng đỡ lấy ông đưa lại chỗ cũ. Ông cụ tuổi đã cao, không chịu nổi làm đi làm lại nhiều lần, Dạ Dao Quang chỉ có thể đưa vào cơ thể ông một dòng khí ngũ hành có thể làm cho xương cốt của ông càng thêm mạnh khỏe. 



Sau đó, cô nhanh chóng đi theo hướng kia, quả nhiên có một thôn nhỏ. Giờ này mọi nhà đều đã nghỉ ngơi, chẳng qua đỡ đẻ là nghề nghiệp đặc biệt, bởi vì rất nhiều người sinh con vào buổi tối nên Dạ Dao Quang tìm đến mấy nhà còn ánh nến trước tiên. Nhà thứ hai chính là nhà bà đỡ, hơn nữa, bà đỡ này lại sống một mình, đỡ cho cô không ít phiền phức. 



Thần trí của bà đỡ đã bị khống chế, mới hỏi ra bà đúng là biết mổ bụng. Nhiều gia đình nhỏ không coi trọng người nhà lắm, có vài người cả đời chỉ cưới một người vợ, nếu gặp chuyện khó đẻ, rất nhiều nhà sẽ chọn hi sinh bà mẹ, mổ bụng lấy con. Cho nên ở nông thôn có những bà đỡ rất bạo tay, chỉ là các bà có thể mổ bụng lấy con nhưng không có cách nào cứu được tính mạng của sản phụ, đây là kỹ thuật cực kỳ hạn chế. 



Dạ Dao Quang còn trộm một chiếc tã bọc, chỉ có bà đỡ mới biết chuẩn bị những thứ này, gọi là phục vụ một hàng dài, có nơi còn quy định chỉ dùng của họ, cũng chính là kiếm thêm chút ngân lượng. Dạ Dao Quang đem đủ đồ đạc, đưa bà đỡ quay về nghĩa trang. Để bà đỡ có thể tự mình dùng dao, Dạ Dao Quang không thể khống chế thần trí của bà, vì vậy cô để bà tỉnh táo lại. 



Bà đỡ vừa tỉnh lại không chịu được muốn thét lên nhưng thân thể bị Dạ Dao Quang chặn trước một bước nói: “Đừng kêu, nếu bà bằng lòng hãy gật đầu.” 



Một lúc sau bà đỡ bình tâm tĩnh trí, gật đầu đồng ý.