Quái Phi Thiên Hạ

Chương 284 : Hạ độc

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Tiêu Sĩ Duệ cười vui không ai bằng, cười đến đau cả bụng. Buổi sáng cười chưa đủ, trưa ăn cơm lại cười không ngừng: “Ha ha.... Doãn Hòa, huynh nghe có hiểu thâm ý của Dao tỷ tỷ hay không?” 



Ánh mắt Ôn Đình Trạm sắc lạnh nhìn Tiêu Sĩ Duệ, không nói gì. 



“Dạ cô nương có thâm ý?” Tần Đôn là một bảo bối ngoan. 



Vẻ mặt Tiêu Sĩ Duệ ghét bỏ: “Sao cậu lại thi vào được học viện vậy?” 



“Ta đứng thứ hai trong tú tài Thái Nguyên Tịnh Châu.” Tần Đôn trịnh trọng trả lời, cách án mạng chỉ có một bước ngắn. 



“Nước đổ đầu vịt.” Tiêu Sĩ Duệ cảm thấy không có cùng tiếng nói với Tần Đôn. 



“Dao tỷ tỷ lấy quân vương làm ví dụ, quân vương trước đó nói là đứng hai bên trái phải nhưng hắn lại chỉ nhớ lời của phu nhân mình là không được chen vào chỗ đông người, hoàn toàn quên đi mệnh lệnh của quân vương.” 



“Trời đất, quân sư, người thân, thầy, quân sư đứng trước người thân, lại có thể không để ý đến lệnh vua?” Tần Đôn lời lẽ đúng nghĩa. 



Tiêu Sĩ Duệ chợt thấy buồn chán vô vị, cái này chỉ là lời nói đùa mà thôi, hắn cũng nhờ vào đó mà chế giễu Ôn Đình Trạm nhưng tên không biết gì này lại không hiểu tình yêu nam nữ, thật đúng là vô vị! Thế nhưng nhiều năm sau đó, Tiêu Sĩ Duệ tuyệt không ngờ rằng người thực sự sợ vợ trong số bọn họ lại là tên nhóc này. Mỗi lần dáng dấp của vợ tên nhóc này xuất hiện trước mặt, hắn đều đem những câu nói ngày hôm nay trả lại cho Tần Đôn. 



Buổi sáng ba tiết thì một tiết học một trăm lẻ năm phút, đối với Dạ Dao Quang mà nói quả thực là không thể nhịn được, buổi chiếu có đánh chết cô cũng không muốn đi học. Một người thì vùi đầu trong xá, sau khi Ôn Đình Trạm và Tiêu Sĩ Duệ nghỉ trưa thì lại đi học. Dạ Dao Quang vốn đang khò khò ngủ say lại bị một tiếng bước chân rất nhỏ đánh thức, cô bỗng mở mắt, tai giật giật. 
“Hai người thay hết toàn bộ chăn đệm, gối đầu, khăn trải giường đi, quần áo trong tủ cũng vứt đi, lát nữa ta sẽ tìm hương đốt trong phòng.” Ôn Đình Trạm sắc mặt nghiêm túc phân phó. 



“Ý của chàng là...” Đám người Dạ Dao Quang đại khái hiểu được ý tứ của Ôn Đình Trạm, có người hạ độc trong chăn đệm của Tiêu Sĩ Duệ và Tần Đôn, hơn nữa là một loại độc dược không màu không mùi. 



“Ừm.” Ôn Đình Trạm gật đầu: 



“Ta còn không biết là cái gì nhưng nhất định có điểm khác thường. Chuyện này không nên nói toạc ra, hai người xử lý cẩn thận một chút, ta giữ lại một bộ quần áo của Sĩ Duệ.” 



“Chúng ta biết rồi.” Sắc mặt Tiêu Sĩ Duệ và Tần Đôn căng thẳng. 



Những vật dụng trên giường của hai người đều để trong tủ quần áo, chỉ sợ cũng không thể dùng được nữa. Cũng may Dạ Dao Quang bởi vì con gái, “người thân” cũng đã đến thăm, chỉ sợ vào thời gian đặc biệt không cẩn thận làm bẩn nên đã chuẩn bị rất nhiều, có mấy cái mới chưa dùng tặng cho bọn họ mỗi người một bộ. Còn về quần áo Tiêu Sĩ Duệ hắn tự nhiên sẽ có cách, có thể lặng lẽ làm lại lần nữa. 



Về đến phòng ngủ của mình, Ôn Đình Trạm cẩn thận ngửi quần áo của Tiêu Sĩ Duệ, cuối cùng chọn lấy một chỗ xé, gọi Tiểu Quai Quai ra, cột vào chân Tiểu Quai Quai. 



“Chàng muốn Mạch đại ca giúp?” Dạ Dao Quang lập tức hiểu dụng ý của Ôn Đình Trạm. 



“Ngoại trừ người chế độc, sợ rằng chỉ có Mạch đại ca mới biết.” Ôn Đình Trạm gật đầu.