Quái Phi Thiên Hạ

Chương 287 : Bảy tấc đoạn hồn châm

Ngày đăng: 11:19 30/04/20


Dạ Dao Quang bước nhanh đến phía trước dùng một tay đẩy Tần Đôn ra, sau đó túm lấy cổ áo Tiêu Sĩ Duệ. Ôn Đình Trạm và mọi người nhìn thấy cảnh này lập tức sững sờ. 



Tiêu Sĩ Duệ gắt gao bảo vệ sự trong sạch của mình, nắm chặt vạt áo hét lên: “Tỷ làm gì thế, nam nữ thụ thụ bất thân, tỷ không nên làm chuyện xằng bậy, ta cũng sẽ không đi vào khuôn khổ đâu…” 



“Im miệng!” Dạ Dao Quang lạnh lùng quát lên một tiếng. 



Ngày thường Dạ Dao Quang vui cười hay tức giận thì đều rất hoạt bát, không giống một nữ nhân nhưng bọn họ đã ở chung lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy nét mặt lạnh lùng của Dạ Dao Quang. Tiêu Sĩ Duệ lập tức kinh hãi thả lỏng lực, Dạ Dao Quang liền kéo y phục của hắn ra. Tiêu Sĩ Duệ đã từng rèn luyện trong quân doanh nên da thịt không trắng trẻo cho lắm nhưng cũng không tính là đen, ánh mắt của Dạ Dao Quang rơi vào lồng ngực của hắn. 



Tiêu Sĩ Duệ cũng cúi đầu nhìn xuống ngực, hắn thấy một chấm đỏ trên ngực mình bị lộ ra lập tức xấu hổ đỏ mặt nhưng lực của Dạ Dao Quang quá mạnh khiến cho hắn không thoát được. Hắn lập tức hét lên với Ôn Đình Trạm: “Doãn Hòa, huynh mau quản vợ của huynh đi! Huynh nhìn vợ huynh sàm sỡ ta như vậy mà cũng để im sao?” 



Ôn Đình Trạm vô cùng tức giận, tuy cậu biết Dạ Dao Quang làm vậy nhất định là có nguyên nhân nhưng cậu có thể chịu đựng những hành vi thất thường của Dạ Dao Quang không có nghĩa là cậu chịu đựng được khi thấy Dạ Dao Quang nhìn chằm chằm thân thể của người nam nhân khác, cho nên khi Tiêu Sĩ Duệ vừa nói xong lập tức phải hứng chịu ánh mắt sắc bén như dao găm của Ôn Đình Trạm. 



Tiêu Sĩ Duệ ngượng ngùng ngậm miệng lại, Dạ Dao Quang nhìn về phía hai người: “Mọi người tới đây xem một chút!” 



Ôn Đình Trạm và Tần Đôn đến gần, Dạ Dao Quang chỉ vào cơ thể Tiêu Sĩ Duệ: “Có thấy không, nơi này có hai điểm…” 



“Có hai điểm?” Tần Đôn cúi đầu chăm chú nhưng vẫn không nhìn thấy. 



Ôn Đình Trạm thì không như vậy, cậu chỉ nheo mắt nhìn qua đã thấy được hai điểm đen rất nhỏ, cậu lên tiếng hỏi: “Đây là cái gì?” 




“Vậy ta bây giờ còn có thể cứu sao?” Tiêu Sĩ Duệ nghe được câu nói cuối cùng của Dạ Dao Quang lập tức hai mắt sáng rực lên. 



“Vu thuật này ta cũng chỉ nghe nói qua, chưa thử giải bao giờ. Chẳng qua thời gian cũng còn nhiều, mấy ngày sau ta sẽ trả lời đệ.” Dạ Dao Quang mặc dù không thể khẳng định nhưng cũng đáp lại rất rõ ràng: 



“Đệ yên tâm, ta nhất định sẽ cứu đệ, chỉ dựa vào việc đệ sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với ta là đủ rồi…” 



Tiêu Sĩ Duệ lập tức bật cười: “Đây chính là việc tỷ nói sẽ bảo vệ ta sao?” 



“Có thể nói như thế!” Dạ Dao Quang cười nói, sau đó dùng khí ngũ hành đánh một chưởng vào tim Tiêu Sĩ Duệ. 



Lúc này có một hình bóng nhanh chóng bay từ mặt đất lên, Ôn Đình Trạm phản ứng rất nhanh. Thân thể cậu vừa lóe lên đã tấn công tới hình bóng kia, hình bóng đó bị đánh bay ra ngoài. Ôn Đình Trạm cũng lui lại mấy bước. 



“Lui ra!” Tiêu Sĩ Duệ hét to một tiếng. 



Sau đó ba cái bóng lập tức biến mất. 



Cảm giác được sự ấm áp trước ngực, Tiêu Sĩ Duệ áy náy nói với Dạ Dao Quang: “Là ta không dạy dỗ tốt bọn họ, Dao tỷ tỷ đừng trách…”