Quái Phi Thiên Hạ

Chương 33 : Số Mệnh Phạm "Hình"

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Hiệu suất làm việc của Dương đại thái thái cực cao, sau khi hỏi về yêu cầu của Dạ Dao Quang đối với điền sản và hạ nhân thì lập tức bảo Dương quản sự đi làm, khoảng một khắc sau, Dương quản sự đã dẫn theo hai người ăn mặc sạch sẽ chỉnh tề, chất vải trung đẳng trở về, một người thân hình lùn mập, một người thân hình tầm trung.



“Dạ cô nương, vị này là nhân nha tử (1) Ngưu Dương, còn vị này là điền sản nha tử Đỗ Hải.” Dương quản gia chỉ vào hai người họ lần lượt giới thiệu, người lùn mập môi giới ruộng đất, còn người có thân hình tầm trung môi giới người.



“Dạ cô nương, cứ gọi tiểu nhân Ngưu Nhị là được.” Ngưu Dương vội mỉm cười nói, nụ cười khiêm tốn nhã nhặn nhưng không nịnh hót: “Dương quản gia đã nói rõ, tiểu nhân đã dẫn một đám người đến, đang chờ trong sân, Dạ cô nương bây giờ có thể đi chọn ngay.”



Đừng tưởng Ngưu Nhị là nhân nha tử, trong mắt Dạ Dao Quang, diện tướng của hắn nhân từ nhã nhặn hơn Đỗ Hải, thái độ của Dạ Dao Quang đối với hắn cũng tốt hơn, gật đầu rồi theo hắn ra sân, Dương đại thái thái còn việc khác cần làm, nên bảo Dương quản gia đi cùng họ.



Đầu tiên Dạ Dao Quang cần mua một đầu bếp nữ, cô thật sự ghét cay ghét đắng nấu cơm. Do đó cô đã đi xem đầu bếp trước. Được Dương quản gia dặn dò, Ngưu Nhị dẫn đến khoảng hai mươi phụ nhân, độ tuổi từ hai mươi lăm, hai mươi sáu đến hơn bốn chục, nhưng hơn một nửa trong đó số đều mặt mày xanh xao.



Có lẽ nhờ Dương quản sự nhắc nhở, Ngưu Nhị không giới thiệu bất kỳ ai mà để Dạ Dao Quang tự xem, diện tướng của những người này mỗi người mỗi vẻ, đa số là bình thường cần cù mặc mắng mặc chửi, cũng có một hai người khuôn mặt ẩn chứa vẻ gian xảo. Dạ Dao Quang chỉ đi một vòng, lật xem sinh thần bát tự cô cố tình bảo Dương quản gia dặn dò Ngưu Nhị mang đến.



Giữa người và người có tồn tại sự tương khắc, cô không thể nào dẫn một người tương khắc với cô và Ôn Đình Trạm về nhà, sau khi lật xem một lượt, Dạ Dao Quang đóng cuốn sổ lại, giơ ngón tay ra: “Chính là ngươi.”



Đây là một phụ nhân trông khoảng ba chục tuổi nhưng thực chất chỉ mới hai mươi sáu tuổi. Biểu cảm trên khuôn mặt của cô hơi cứng nhắc, Dạ Dao Quang chỉ vào cô, cô cũng ngơ ngẩn rất lâu.



“Còn ngẩn ngơ gì đó? Còn không mau bước ra, được Dạ cô nương chọn là phúc phần của ngươi.” Ngưu Nhị vội lên tiếng.




Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn Điền tẩu đã khác hẳn, cuối cùng họ đã hiểu ra, nghe nói Điền tẩu đã ở Ngưu gia hơn ba năm, nhưng lại không thấy Ngưu gia có ai xảy ra sự cố gì.



Dạ Dao Quang khẽ gật đầu, sau đó ra hiệu cho Ngưu Nhị, Ngưu Nhị lập tức hiểu ngay, sau khi Dương quản gia phái người đỡ Điền tẩu đứng sang một bên, hắn liền bảo những người phía sau bước lên.



Dạ Dao Quang ngoài việc cần mua đầu bếp, còn cần mua một thư đồng cho Ôn Đình Trạm, và một nữ nhi phụ trách bưng nước rót trà tiếp khách.



Sau biểu hiện vừa rồi của Dạ Dao Quang, những người vốn dĩ còn hơi chần chừ đều nóng lòng mong muốn được Dạ Dao Quang chọn mua, một người chủ biết xem số, theo cô họ có thể không giàu sang theo sao?



Số người đợt này khoảng ba chục, đều là nam nữ nhỏ tuổi, nam từ năm đến mười một tuổi, nữ từ tám đến mười chín tuổi, không thể phủ nhận Ngưu Nhị rất biết chọn người, Ôn Đình Trạm chín tuổi, thư đồng của cậu ta thấp nhất phải năm tuổi, và mười một tuổi cũng có thể xem là cao nhất, cô cần nha đầu có thể tiếp khách, tám đến mười chín tuổi cũng là hai mức giới hạn.



Sau khi xem một lượt, Dạ Dao Quang nghĩ lại sinh thần bát tự của họ trước đó cô đã xem, nhanh chóng loại bỏ những người tương khắc và không lợi cho cô và Ôn Đình Trạm. Số người còn lại không nhiều nữa, ngay lúc đang cần đưa ra lựa chọn, một nữ nhi mười một tuổi bổ nhào ra: “Cô nương, xin cô nương hãy mua cả gia đình tiểu nữ.”



***



(1) Nha tử: Người môi giới.