Quái Phi Thiên Hạ

Chương 372 : Người thiên hựu

Ngày đăng: 11:20 30/04/20


“Ờ.” Càn Dương sau khi nghe chỉ “ờ” một tiếng, sau đó lại ngồi về chỗ cũ của hắn.



Dạ Dao Quang có chút ngạc nhiên: “Sao cậu không đi giúp.”



“Cậu nói đó, liên quan gì đến ta?” Càn Dương mở to đôi mắt trong veo nhìn. 



Thì ra là vậy, tên nhóc này không muốn giúp đỡ mà là muốn cô quyết định, cô không giúp hắn cũng không quan tâm. Nhìn Càn Dương một lúc, Dạ Dao Quang tiến đến trước mặt Ôn Đình Trạm, nhỏ giọng lầm bầm: “Chàng nói xem, hắn thật sự ngốc hay là giả ngốc vậy?”



“Đại ngu nhược trí.” Ôn Đình Trạm cười nói.



Dạ Dao Quang liếc Ôn Đình Trạm rồi nhảy đi tìm cây nằm xuống: “Hai người quay về thôn đi, ta và Càn Dương ở đây trông coi Phật quang, không chừng là ngày mai.” 



“Ta cũng nghỉ ngơi ở đây.” Ôn Đình Trạm sao có thể để một cô gái như Dạ Dao Quang đêm khuya ở cùng một nam nhân khác, vì vậy cũng tìm một chỗ nằm xuống.



Tiêu Sĩ Duệ nhìn bóng đêm một lúc, tìm một rễ cây tương đối sạch sẽ tựa vào rễ cây định ngủ một đêm. Càn Dương thấy bọn họ đều ngủ, gương mặt ngưỡng mộ, hắn cũng muốn ngủ nhưng nếu ngủ quên thì làm sao bây giờ? Vì vậy hắn hít sâu một hơi, bắt đầu tĩnh tâm tu luyện.



Một đêm trời yên biển lặng trôi qua, khi trời còn chưa sáng Dạ Dao Quang đã mở mắt, mượn nơi cao nhìn xuống mặt sông yên tĩnh, trong lòng có chút kinh ngạc. Hai người kia nhìn tu vi cũng không tính là thấp, thủy quái kia yếu hơn xà yêu cô đối phó ngày đó không biết bao nhiêu lần. Hai người này đã thực sự bị thủy quái ăn rồi sao? Nếu không sao đến bây giờ một chút động tĩnh cũng không có? 




Tiếng kêu líu ríu bên tai không dứt, người đối diện rất nhanh tâm phiền ý loạn, Dạ Dao Quang nhân cơ hội này dùng toàn lực dốc sức kéo lại Phật quang đã tản ra hơn phân nửa. Phật quang bay tới, Dạ Dao Quang ngã xuống vì hết sức, Càn Dương phía sau cô cũng ngã theo. 



Lúc này Phật quang bay thẳng đến, xẹt qua mắt Dạ Dao Quang, rơi thẳng về phía sau cô, Càn Dương mới ngã xuống đất không khỏi muốn kinh hô há to miệng...



Nhìn thấy miệng Càn Dương khép lại nuốt mất Phật quang cô khổ sở giành được, Dạ Dao Quang thực sự muốn nhào tới bóp chết hắn.



Trời ơi, người thiên hựu rất giỏi, người thiên hựu có thể thiên vị như thế sao? 



Dạ Dao Quang tê liệt trên mặt đất, trong lòng lặng lẽ chảy nước mắt, giơ ngón giữa lên với ông trời.



“Ta... có phải ta đã nuốt Phật quang...”



Càn Dương cảm thấy một luồng sức mạnh nhanh chóng tan ra trong cơ thể, sau đó thấp thỏm không yên nhìn Dạ Dao Quang. Trong lòng hắn hiểu rõ, Dạ Dao Quang bỏ công sức nhiều nhất. 



“Cút!” Không thể nhịn được nữa, Dạ Dao Quang không khỏi hét một chữ!