Quái Phi Thiên Hạ

Chương 38 : Tứ Đại Thần Hầu

Ngày đăng: 11:16 30/04/20


Buổi sáng ngày thứ hai, Dạ Dao Quang dậy sớm tu luyện, lúc cô ngồi xếp bằng thì Kim Tử cũng học xếp bằng theo động tác của cô, chú khỉ với tứ chi thon dài lông vàng óng mở to đôi mắt màu vàng chớp chớp trông cứ như có thể hóa thành một con người thật sự.



“Ngươi cũng muốn tu luyện sao?” Dạ Dao Quang đưa tay nắm lấy chùm lông ở cằm của Kim Tử, dùng động tác như đang trêu chọc chú mèo nhỏ để trêu chọc nó.



“Ô ô ô...” Biểu hiện của Kim Tử trông như đang rất vui vẻ.



Dạ Dao Quang không hiểu tiếng thú nhưng không hiểu tại sao cô lại hiểu ngôn ngữ của Kim Tử, cô biết lúc này Kim Tử đang nói là nó đã quan sát Dạ Dao Quang tu luyện mấy lần rồi, mỗi lần khi khí ngũ hành lưu chuyển xung quanh cô thì nó cảm thấy rất thoải mái, nhưng nó lại không thể hấp thụ những luồng khí đó vào cơ thể. Mỗi lần như vậy nó đều cảm thấy rất đói, đều rất muốn ăn.



Dạ Dao Quang đưa tay xoa đầu Kim Tử nói: “Được thôi, ta sẽ dạy ngươi khẩu quyết tâm pháp.”



Thật ra Dạ Dao Quang chỉ cảm thấy thú vị nên mới dạy Kim Tử khẩu quyết, không hề nghĩ là Kim Tử có thể dẫn khí nhập thể, quả thật Kim Tử cũng không thể nào có được trình độ đó. Cứ mỗi lần thấy Kim Tử dẫn xuất khí ngũ hành, nhưng khi dẫn nhập vào cơ thể lại tan biến trong phút chốc, Dạ Dao Quang cười đến đau cả bụng.



Kim Tử cảm thấy tôn nghiêm của một thần hầu bị Dạ Dao Quang chà đạp, liền cúi rập đầu rúc về một góc, quay lưng về phía Dạ Dao Quang, bày ra bộ dạng đang bị tổn thương.



Nhìn thấy thế, Dạ Dao Quang cũng không an ủi nó mà tiếp tục tu luyện, trong lúc dẫn khí ngũ hành liền cảm thấy khí ngũ hành xung quanh trở nên thuần khiết hơn rất nhiều, khi dẫn khí vào cơ thể liền cảm thấy toàn thân thư thái như được uống quỳnh tương ngọc lộ (1).



“Tiểu Kim Tử lại đây nào.” Dạ Dao Quang mở mắt lập tức gọi Kim Tử.



“Hừ!” Kim Tử kiêu ngạo hừ một tiếng.



Dạ Dao Quang híp mắt lại, sau đó rút ra một viên ngọc thủy tinh: “Ây da da, viên ngọc này vừa mát vừa lạnh chơi thiệt là vui quá đi, không biết là ai kia...”



Dạ Dao Quang ném viên ngọc thủy tinh đi, lời còn chưa nói hết, Kim Tử liền chạy vụt đi, viên ngọc không còn trong tay của Dạ Dao Quang nữa mà chuyển sang tay của Kim Tử đang ngồi bên cạnh. Kim Tử tò mò nhìn viên ngọc, đôi khi lại để viên ngọc ngay trước mắt muốn nhìn xuyên qua viên thủy tinh để thấy Dạ Dao Quang.
***



(1) Quỳnh tương ngọc lộ: Rượu ngon, mỹ tửu



(2) Tẽ ngô: Tách ngô.



Hầu tử tẽ ngô: Một trong những câu chuyện ngày xưa của Trung Quốc.



(3) Luy: Loài không có lông và mai, ví dụ như: giun, ếch…  (con người là loài vật cấp cao của hệ này)



Lân: Những loài có vảy ở dưới nước, rắn và những động vật có vảy, còn bao gồm những côn trùng có cánh (rồng là loài vật cấp cao của hệ này)



Mao: Chỉ những thú vật (kì lân là loài vật cấp cao của hệ này)



Vũ: Chỉ loài chim (phụng hoàng loài vật cấp cao của hệ này)



Côn: Chỉ những loài giáp xác và một số loài ở dưới nước, ví dụ như loài nhuyễn thể có vỏ cứng bên ngoài, cua, rùa… (linh quy loài vật cấp cao của hệ này).



(4) Phi: Không phải.



(5) Di tinh hoán đẩu: chỉ pháp thuật kì diệu, bản lĩnh cao cường.