Quái Phi Thiên Hạ
Chương 403 : Lễ vật thu nhận đồ đệ
Ngày đăng: 11:21 30/04/20
Quả nhiên, sáng hôm sau Dạ Dao Quang vừa đứng lên tu luyện liền nghe được tiếng đập cửa, còn có tiếng gọi ầm ĩ của Càn Dương: “Sư phụ, sư phụ nhanh mở cửa!”
Dạ Dao Quang vỗ trán, cuối cùng vẫn phải đi mở cửa cho hắn, dẫn hắn tới viện của mình, sau đó sầm mặt nói: “Sao sớm như vậy cậu đã tới đây?”
“Đêm qua biểu ca đã giúp đồ nhi xử lý xong mọi chuyện, sau này đồ nhi chính là học sinh của học viện Bạch Lộc, đồ nhi tất nhiên phải tới đây bái kiến sư phụ.” Càn Dương quang minh chính đại nói.
Dạ Dao Quang hít sâu một hơi: “Tu luyện trước đi.”
Vì vậy Dạ Dao Quang dẫn theo Càn Dương tìm chỗ tu luyện, tốc độ tu luyện của Dạ Dao Quang nhanh hơn Càn Dương bởi vì cô có thể đồng thời hấp thụ năm loại khí trong ngũ hành, mà Càn Dương chỉ có hai loại Thổ và Mộc. Đến khi Dạ Dao Quang rửa mặt xong thì Càn Dương mới tu luyện xong, Ôn Đình Trạm cũng bắt đầu luyện kiếm trong sân.
“Kiếm pháp này rất tinh diệu!” Càn Dương đứng ở dưới mái hiên nhìn Ôn Đình Trạm luyện kiếm, ánh mắt sáng lên.
“Đi theo ta lấy cơm!” Dạ Dao Quang dẫn Càn Dương ra ngoài, cho dù kiếm pháp của Ôn Đình Trạm có tinh diệu hơn nữa thì Càn Dương cũng không cần học, sau khi Càn Dương chính thức bái sư, Dạ Dao Quang tất nhiên sẽ truyền thụ cho hắn một vài thứ.
Có Càn Dương làm cu li nên Dạ Dao Quang sẽ lấy nhiều hơn, bởi vì Tần Đôn và Càn Dương ăn rất khỏe. Nhưng mặc dù Dạ Dao Quang đã dự tính trước thì đến lúc ăn cơm cũng không khỏi bất đắc dĩ, Càn Dương gặp được Tần Đôn giống như tìm được đồng loại, hai người cùng nhau chia sẻ đồ ăn, sau đó hai người ăn hết khẩu phần ăn dành cho năm người…
“Tiểu Khu, huynh có thể nuôi tên đồ đệ này sao?” Tiêu Sĩ Duệ hỏi.
“Không phải còn có đệ sao?” Ánh mắt Dạ Dao Quang chuyển động:
Dạ Dao Quang lập tức đứng lên đi tới trên đài trong con mắt soi mói của mọi người, hai thủ khoa một trái một phải đứng bên cạnh Hứa Nguyên. Hắn mở phần thưởng thư họa ra, bên trong chính là một cây bút nhưng cây bút này lại không phải là cây bút bình thường vì nó được tạo thành từ một khối phỉ thúy tam sắc. Phỉ thúy tam sắc vốn mang ý nghĩa Phúc, Lộc, Thọ, hơn nữa cây bút này còn khá lớn, lấp lánh dưới ánh mặt trời khiến Dạ Dao Quang cũng phải động lòng.
Trên chính sử thì phỉ thúy xuất hiện ở thời Minh, nhưng do hiệu ứng cánh bướm nên năm mươi năm trước phỉ thúy đã được truyền vào từ Nam Chiếu, hiện giờ chính là thời điểm phỉ thúy thịnh hành nhất. Hiện nay Thục phi nương nương được sủng ái nhất, cũng chính là vị tỷ tỷ của Trọng Nghiêu Phàm kia là một người cuồng phỉ thúy nổi tiếng.
Sau đó Học chính đại nhân bắt đầu mở phần thưởng của Dạ Dao Quang, đó là một chiếc la bàn. Tất nhiên đây cũng không phải là la bàn thông thường, la bàn này tràn đầy sinh khí, so với la bàn hiện tại của cô cũng chỉ có thể hơn chứ không kém, đối với bất kỳ kẻ tu luyện nào thì đây cũng là bảo vật ngàn vàng khó cầu. Nhưng nếu như có thể thì Dạ Dao Quang tình nguyện đổi lấy chiếc bút phỉ thúy kia…
La bàn này có tám tấc, kích cỡ vừa phải, cho dù nó có nhiều sinh khí hơn la bàn nhỏ của Dạ Dao Quang nhưng Dạ Dao Quang cảm thấy la bàn nhỏ của cô dùng vẫn thuận tay hơn, chiếc la bàn này đem về cũng chỉ có thể làm bảo bối trấn trạch mà thôi.
Trong lòng vô cùng thất vọng nhưng Dạ Dao Quang vẫn phải tỏ vẻ cảm kích nhận lấy, còn phải khấu tạ hoàng ân.
Chờ đến lúc Dạ Dao Quang cầm la bàn đi xuống, đám người Tiêu Sĩ Duệ lập tức vây quanh: “Chiếc la bàn này Khâm Thiên Giám đại nhân đã nhiều lần xin, nhưng hoàng gia gia không ban thưởng cho hắn…”
“Cho ta thì cũng chỉ có thể đem về trấn trạch thôi…” Dạ Dao Quang mất hứng nói.
“Sư phụ, la bàn của đồ nhi bị hỏng rồi!” Lúc này Càn Dương lập tức chen vào, tha thiết nhìn Dạ Dao Quang.
Dạ Dao Quang nghiến răng, đúng là lộc trời ban, cô vô cùng khổ sở mới thắng được phần thưởng lại phải đem nó làm quà thu nhận đồ đệ…