Quái Phi Thiên Hạ
Chương 408 : Mọi người hợp lực
Ngày đăng: 11:21 30/04/20
Dạ Dao Quang nhìn thấy một con yêu quái, yêu khí lượn lờ quanh thân dần dần nó lộ ra hình dạng, là một người có hai đầu. Thảo nào âm thanh nó phát ra lại kì quái như vậy, lúc nam lúc nữ, hai cái đầu đó một của nữ một của nam. Dạ Dao Quang vô cùng kinh ngạc, đây tuyệt đối không phải yêu vật bị phong ấn ở trong tranh, chắc hẳn nó được tạo ra bởi một họa sĩ nào đó. Cũng không biết bên trong có duyên cớ gì nhưng cuối cùng khiến nó trở thành yêu.
“Thì ra ta đã xem thường ngươi.” Yêu quái trong tranh kia ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm Dạ Dao Quang.
“Rốt cuộc là kẻ nào đã đưa ngươi đến học viện?”
Con yêu quái này không phải bị phong ấn lại trong tranh nhưng là từ trong tranh tu thành yêu nên nó không thể biết được bức tranh đoạt giải nhất cuộc thi vẽ sẽ được đem tới hoàng cung. Ắt hẳn đã có người không cẩn thận phóng thích nó ra, đồng thời người này tuy không thể hàng phục con yêu quái này nhưng cũng không chịu ngang cơ với nó. Nếu không bọn họ cũng không có khả năng cùng ngồi xuống đàm luận với nhau, trong lòng Dạ Dao Quang có vài phần kiêng nể đối với người ngấm ngầm đứng phía sau này.
“Ha ha…” Một cái đầu của con yêu quái trong bức tranh cười rộ lên, một cái đầu lại nói:
“Là một kẻ tu luyện ngũ hành thông minh.”
“Niệm tình ngươi chưa làm hại đến người vô tội, chỉ cần ngươi nói ra, ta có thể tha cho ngươi một mạng.” Yêu quái này hẳn là bị phát hiện chưa được bao lâu đã bị đưa đến học viện, xui xẻo cho nó mới ngay ngày đầu tiên phá phong ấn đã thu hút ba người bọn họ đến, sau đó liền ẩn lại trong tranh. Mãi đến thời điểm diễn ra trận đấu mới do người đứng phía sau kia không biết đã dùng đồ vật gì che giấu yêu khí mà đưa nó tới trường thi, bởi vậy cho đến giờ nó vẫn còn chưa khai trai (1).
“Ha ha… mấy kẻ loài người tu luyện này đều ngông cuồng như vậy, ngay cả một kẻ mới tu đến Kim Đan còm này mà cũng đã không coi ai ra gì, có bản lĩnh thì cho huynh muội ta lĩnh giáo một phen!”
Tiếng nói vừa dứt, yêu quái một phân thành hai, một trái một phải tấn công về phía Dạ Dao Quang. Bóng dáng Dạ Dao Quang chớp động, nháy mắt đối đầu với bọn chúng.
Mà lúc này đây Ôn Đình Trạm ở phía ngoài đã tìm được bức tranh gốc đem về. Cậu theo dẫn Tiêu Sĩ Duệ, đang lúc hai người định bước chân vào cửa, Kim Tử vừa chịu một màn giáo huấn trước đó vô cùng tận lực làm tròn bổn phận đứng chắn ở ngoài cửa, không cho bọn họ tiến vào.
“Kim Tử, ngươi làm gì vậy!” Tiêu Sĩ Duệ buồn bực.
Ánh mắt Ôn Đình Trạm chợt lạnh: “Dao Dao đang đánh nhau với yêu quái?”
Hai người thấy trên bức tranh bị khuyết một khoảng, đôi mắt co lại. Hồ Minh Thắng theo bản năng lắc đầu phủ nhận, Cổ Cứu lại rất thản nhiên: “Ôn đồng sinh, tranh này tại hạ đã nhìn thấy một lần.”
“Phía trên khoảng bị khuyết kia, cậu có nhớ đã vẽ gì không?” Ôn Đình Trạm liền vội vàng hỏi.
Cổ Cứu yên lặng, hắn cẩn thận nhớ lại. Là một người có thiên phú hội họa siêu việt, trí nhớ của hắn đối với hội họa vô cùng mạnh mẽ, suy nghĩ một lúc lâu, hắn mới hơi do dự nói:
“Không gạt Ôn đồng sinh, thời gian ta xem tranh này không đến một nén nhang, hôm đó bọn ta đang nghiên cứu bức tranh Lâm đồng sinh mang tới ở học xá của ta thì Dạ đồng sinh ba người các cậu xông vào, nói thẳng học xá của chúng ta có yêu khí. Sau đó Lâm đồng sinh lại đem bức họa này đi mất, từ đó về sau chúng ta không còn nhìn thấy bức họa này nữa.”
Hồ Minh Thắng nhìn lại ánh mắt của Ôn Đình Trạm, gật đầu như giã tỏi.
“Nếu ta muốn cậu khôi phục lại bức tranh này, cậu nắm bao nhiêu phần chắc chắn?” Ôn Đình Trạm lại hỏi.
Cổ Cứu sửng sốt.
“Cổ đồng sinh, mạng người quan trọng, tuy cậu bị người khác lợi dụng nhưng việc này hệ trọng, tiểu Khu hiện tại đang đấu pháp cùng yêu quái trong bức tranh cậu vẽ hôm nay, lại đang trong thế hạ phong. Kế sách trước mắt chúng ta chỉ có thể khôi phục lại bức tranh, để Càn đồng sinh phong ấn yêu quái lại, bằng không một khi tiểu Khu…” Cảm giác được hơi thở của Ôn Đình Trạm ngày một lạnh, Tiêu Sĩ Duệ ngừng một chút mới nói:
“Chúng ta cũng không cách nào tránh khỏi hoạn nạn.”
***
(1) Khai trai: Một người sau đợt ăn chay hoặc ăn kiêng bắt đầu ăn món mặn trở lại gọi là khai trai. Ở đây nhằm ám chỉ con yêu quái này vẫn chưa thực sự làm hại đến người vô tội.