Quái Phi Thiên Hạ

Chương 444 : Lão hòa thượng gọi đến

Ngày đăng: 11:21 30/04/20


“Cậu nói gì?” Dạ Dao Quang không biết tai cô có phải có vấn đề gì rồi hay không.



Dư Trường An hít sâu một hơi: “Ta muốn cưới Viện Viện làm vợ, tiểu Khu có thể giúp ta không?”



Xác định bản thân mình không nghe nhầm, Dạ Dao Quang không khỏi thở dài: “Nàng ấy là quỷ, cậu là người, cậu làm sao có thể cưới nàng ấy được?” 



“Minh hôn.” Dư Trường An phun ra hai chữ.



“Cậu điên rồi.” Ánh mắt Dạ Dao trầm xuống.



“Cậu cũng biết minh hôn là như thế nào không?” 



“Ta biết.” Dư Trường An gật đầu.



“Cậu biết.” Dạ Dao Quang nhìn chằm chằm Dư Trường An:



“Vậy cậu muốn ta giúp cậu thế nào?” 



“Ta muốn ta và Viện Viện trở thành đôi phu thê được tán thành.” Dư Trường An trịnh trọng nói.



Dạ Dao Quang tức giận, cười nhạt: “Xem ra cậu cũng nghiên cứu tỉ mỉ đấy nhỉ.”



Dư Trường An muốn được tán thành, không phải cha mẹ thân quyến tán thành, mà là thiên đạo tán thành. Phu thê cần thông qua tam môi sáu sính, có hôn thư, đàng gái được nhập vào gia phả đàng trai thì sẽ trở thành đôi phu thê không chỉ được thế nhân tán thành mà còn được thiên đạo tán thành. Thế nhưng Quách Viện là quỷ, Dư gia sao có thể để cho con trai mình lấy một nữ quỷ? Vậy nên, Dư Trường An đi không thông con đường này. 



“Tiểu Khu, cầu cậu giúp đỡ.” Dư Trường An đứng lên, một thân trường bào quỳ trước mặt Dạ Dao Quang:



“Điều này đối với cậu hẳn là không khó. Không phải cải mệnh, cũng không phải tiết lộ thiên cơ.”



“Nhưng điều này là vi phạm thiên đạo.” Càn Dương lập tức nhảy ra: 




“Sao cậu không nói sớm?” Lục Vĩnh Điềm nhìn trời rõ ràng là vừa mới sáng ra, mặt trời đã ác liệt như vậy không khỏi tức giận. 



Càn Dương nằm một bên không để ý tới hắn, Văn Du nhân tiện nói: “Sư phụ của cậu có thể, cậu không thể sao?”



“Ta không thèm chiếm tiện nghi của các cậu.”



Hai người: “…” 



“Được rồi, không phải chàng nói phụ thân tiểu Đậu thị có người khác, đã tra ra chưa?” Dạ Dao Quang đột nhiên nghĩ tới việc này, liền hỏi Ôn Đình Trạm.



“Vẫn chưa.” Đôi mắt Ôn Đình Trạm trở nên sâu thẳm.



“Ai da, cả chàng nữa, mất nhiều thời gian như thế mà vẫn chưa tra được người sao?” Dạ Dao Quang lấy tay chống cằm, không khỏi sinh ra hứng thú sâu sắc với cha đẻ của tiểu Đậu thị. 



Ôn Đình Trạm cười có chút bất đắc dĩ, vị hôn thê này của cậu lúc nào cũng muốn nhìn thấy cậu vấp phải mấy vấn đề hóc búa.



“Chúng ta chạy nhanh hơn một chút đi, tranh thủ trong năm ngày tới sẽ kịp đến Bộc Dương.” Dạ Dao Quang đột nhiên nói.



“Vì sao?” Lúc trước chưa từng nghe Dạ Dao Quang nói qua chuyện Bộc Dương, Ôn Đình Trạm có chút ngạc nhiên. 



Lần này đến Bộc Dương hai nghìn dặm đường, bọn họ ngày đi bốn trăm dặm cũng có chút vội, tuy nhiên Bộc Dương là con đường nhất định phải đi qua.



“Là lão hòa thượng gọi đến, kêu chúng ta trước ngày mùng ba tháng tám phải chạy tới Bộc Dương.” Dạ Dao Quang giơ tay ra.



“Đêm qua muội mới nhận được tin truyền đến, lão hòa thượng cũng chẳng nói rõ là chuyện gì.” 



Nguyên Ân thần thần bí bí, chỉ có điều Dạ Dao Quang cảm thấy Nguyên Ân sẽ không hại cô, nói không chừng còn có thứ tốt đang chờ cô thì sao!