Quái Phi Thiên Hạ

Chương 448 : Đến nha phủ

Ngày đăng: 11:21 30/04/20


Nếu con yêu quái đoạt được Xá Lợi Phật vẫn ở trong sông thì Dạ Dao Quang sẽ không thể rời khỏi đây. Bởi vì tối hôm đó rất nhiều người đã nhìn thấy nên cả thành Bộc Dương bỗng trở lên hoảng loạn, một đồn mười, mười đồn trăm, thổi phồng mọi chuyện lên. Toàn bộ người dân trong thành Bộc Dương đều cảm thấy bất an, không bắt được yêu quái, Tri phủ Bộc Dương đương nhiên sẽ tới tìm bọn Dạ Dao Quang.



Dạ Dao Quang nhất quyết không chịu gặp họ, giao hết mọi việc cho Nguyên Ân. Dù sao thì Nguyên Ân cũng nổi tiếng hơn cô, có bản lĩnh và uy danh hơn cô, thêm vào đó còn có Tế Minh đại sư của Bách Mã tự, cho dù Tri phủ Bộc Dương hung hăng đến đâu cũng chỉ có thể cúi đầu ra về.



“Dao Dao, cứ thế này mãi thì Bộc Dương sẽ loạn mất.” Đợi Tri phủ đi rồi, Ôn Đình Trạm mới nói.



“Chuyện này là lỗi của muội.” Lúc đó tình hình nguy cấp, cô thấy xác của người phụ nữ kia bị yêu quái nhập vào, chỉ nghĩ đến việc ngăn lại nên đã quên mất ở đó còn rất nhiều người.



“Với tình hình lúc đó, tiểu Khu có làm thế nào cũng khó mà chu toàn được.” Văn Du an ủi. Lúc đó bọn họ đều có mặt, cái xác của người phụ nữ kia được vớt lên thì ắt sẽ có người mang đến nha môn. Đợi đến khi xác định được thân phận, thông báo người nhà của người chết đến nhận xác, nếu không ngăn cản đúng lúc, ai biết được có ai bị mất mạng không.



“Chuyện này kể ra cũng lạ.” Ôn Đình Trạm đột nhiên nói: “Yêu quái này có phải là quỷ đâu, tại sao phải nhập vào xác người chứ? Hơn nữa nó bị Dao Dao đả thương rồi mà vẫn không chịu rời khỏi thi thể đó, còn khiến đồng bọn trốn trong hồ không màng đến để lộ Xá Lợi Phật tới cứu viện.”



Ôn Đình Trạm vừa nói, mọi người cũng cảm thấy có chút khó hiểu.



Ôn Đình Trạm nói tiếp: “Đây đã là người thứ bảy rồi, những thi thể trước đây được vớt lên có bị yêu quái nhập xác không? Nếu có, những con yêu quái đó không thể hoàn toàn không có động tĩnh gì như vậy được, nếu không, tại sao cứ phải là lúc này lại có yêu quái nhập xác chứ?”



Mọi người lập tức lặng yên suy nghĩ, Văn Du suy nghĩ một hồi mới hỏi: “Doãn Hòa, cậu định tra chuyện này để trấn an lòng dân ư?”



“Xem ra chúng ta phải đi gặp Tri phủ rồi.” Ôn Đình Trạm suy nghĩ một lát mới nói.



“Ta đi cùng huynh.” Tiêu Sĩ Duệ vội vàng nói.



“Dự Châu không phải là nơi ta và đệ có thể làm chủ, tạm thời đệ đừng lộ diện, ta và Dao Dao đi xem sao.”
“Nghe nói Dạ công tử bắt được yêu quái ở học viện Nhạc Lộc thuộc Trung Châu, không biết lần này Dạ công tử có thể chỉ điểm một chút được không.”



“Tri phủ đại nhân có lẽ không biết, đêm đó người đấu pháp với yêu quái chính là học trò.” Dạ Dao Quang cười nói. Có khi nào công tác bảo mật của Ôn Đình Trạm tốt quá không, Tri phủ đã tìm tới tận cửa rồi mà vẫn không điều tra rõ thân phận của bọn họ. Dạ Dao Quang tuyệt đối không tin vị Uông tri phủ này này là người không có thực lực.



Uông tri phủ kinh ngạc.



“Chính là như thế nên mới cảm thấy thẹn với Tri phủ đại nhân, vì vậy hai người chúng ta mới tới cửa tìm đại nhân để bù đắp sai sót.” Dạ Dao Quang nói tiếp.



“Dạ công tử quá lời rồi, đêm đó nếu không có Dạ công tử kịp thời bắt gặp, e là...” Uông tri phủ cũng không phải là người không có hiểu biết. Nếu như yêu quái chạy thoát được thì còn làm hại nhiều người hơn nữa, nghiêm trọng hơn thì hậu quả thật khôn lường.



“Đa tạ Tri phủ đại nhân khoan hồng độ lượng.” Dạ Dao Quang vội vàng nói.



“Bổn quan phải cảm ơn hai vị công tử mới phải.” Uông tri phủ cũng vội vàng tỏ thái độ:



“Không biết hai vị công tử định thế nào?”



“Học trò nghe nói đã chết bảy người.” Ôn Đình Trạm liền nói:



“Phiền đại nhân cho học trò xem bản ghi chép của sáu vụ án trước.”



Uông tri phủ thấy vậy vui mừng khôn xiết, ông liền đưa mắt ra hiệu với sư gia. Sư gia lập tức lui xuống đem bản án qua. Ôn Đình Trạm mở trang thứ nhất, chính là Nguyễn Tư Tư, không ngờ lại là danh kỹ của Dự Châu!