Quái Phi Thiên Hạ
Chương 492 : Khốn Long Trận
Ngày đăng: 11:22 30/04/20
Có Càn Dương dẫn đường, tốc độ của Dạ Dao Quang rất nhanh. Hai người họ chỉ mất một khắc đã tìm ra được tổng thể vị trí bị tổn hại nặng của long mạch. Dạ Dao Quang lấy la bàn ra, chỉ đúng một hướng, mới cẩn thận tìm kiếm. Dưới ánh trăng sáng, cuối cùng Dạ Dao Quang cũng tìm ra một vùng đầy cỏ lau.
Cô ngồi xổm xuống, tay vận đủ khí ngũ hành nhẹ nhàng vén cỏ lau ra. Cô nhìn thấy một thiết chùy, thiết chùy này vô cùng lớn. Hai tay Dạ Dao Quang chưa chắc có thể cầm hết.
"Sư phụ, trên này không có yêu khí cũng không có khí âm sát." Càn Dương cũng ngồi xổm xuống.
"Ừ, là do người làm." Dạ Dao Quang gật đầu. Nhưng điều làm cho Dạ Dao Quang không xác định được là đóng một thiết chùy như vậy xuống dưới, cũng không có khí ngũ hành thì khí lực của người đó lớn đến cỡ nào.
Vì vậy cô nhanh chóng lui lại, tìm kiếm xung quanh, rất nhanh đã tìm được một dấu chân. Lúc thấy dấu chân, Dạ Dao Quang sợ ngây người: "Một đôi chân thật lớn."
Dạ Dao Quang dùng tay đo thử, cô duỗi thẳng tay mất hai lần cũng phải khó khăn lắm mới đo xong.
"Độ sâu, dài thế này thì người này cũng phải cao đến tám thước." Dạ Dao Quang đánh giá tổng quan.
Một thước ở mỗi thời đại không giống nhau. Một thước thời này bằng ba mươi phân, cũng có nghĩa người này phải cao trên dưới hai mét rưỡi. Người cao như vậy chắc chắn rất dễ nghe ngóng được.
"Sư phụ, chỗ kia cũng có thiết chùy." Càn Dương cũng phát hiện một thiết chùy cùng loại ở vùng đất nghiêng phía trước.
Dạ Dao Quang đến nhìn liền nói với Càn Dương: "Chúng ta chia ra tìm xung quanh."
Hai người tìm trong khoảng thời gian một chén trà, tìm được năm thiết chùy giống hệt nhau. Gần đó cũng có dấn chân người khổng lồ kia. Cây đầu tiên phát hiện là rõ ràng nhất, chắc mới lưu lại mấy ngày gần đây.
"Không phải, đây không phải chặt đứt long mạch, mà là Thất Tinh Khốn Long trận." Dạ Dao Quang đến chỗ cao, quan sát vị trí năm cây thiết chùy, lại nhìn lên trời một chút.
"Đừng lo, chúng ta sẽ làm hết sức."
"Vâng." Dạ Dao Quang gật đầu. Chuyện tới nước này cũng chỉ có thể làm hết sức.
Thanh Hải là nơi có Phật giáo phồn thịnh nhất. Hiện nay, đến chùa chiền xin sự trợ giúp là cách tốt nhất. Chẳng qua không biết trụ trì của Hải Tháp tự là ai, tu vi thế nào. Còn vì sao nơi này thịnh hành Phật giáo nhưng không có cao tăng nào phát hiện ra chuyện này thì có lẽ là vì tu hành khác nhau, cảm giác cũng không giống nhau. Dù cùng là người tu đạo, cũng không phải tất cả mọi người đều cảm nhận được. Tu hành của cô là khí ngũ hành, ngũ hành thiên địa đều vây quanh. Càn Dương có thể thấy trực tiếp long mạch, cảm nhận được cũng không có gì lạ.
Sáng hôm sau thức dậy, Ôn Đình Trạm tuyên bố hành trình tạm dừng. Họ gặp phải chuyện này, Dạ Dao Quang cũng không giấu bọn họ, kể bọn họ nghe tất cả mọi chuyện.
Trước tiên Ôn Đình Trạm không dẫn bọn họ đến Hải Tháp tự mà đến chỗ long mạch: "Dao Dao, nàng nói ta biết phạm vi tổng thể của hai thiết chùy khác."
Tối qua, Dạ Dao Quang đã thấy một lần, cô nhanh chóng chỉ hai vị trí: "Chàng hỏi cái này làm gì?"
"Ta lấy cớ để Tri phủ Tây Ninh phái người đến phong tỏa nơi này vài ngày." Ôn Đình Trạm thản nhiên nói.
Dạ Dao Quang vừa nghe, ánh mắt sáng lên. Đúng vậy, người này chẳng lẽ còn dám ngang nhiên đối đầu với quan phủ, vì tái tạo long mạnh mà gây sát nghiệt sao? Kéo dài chín ngày nhất định không được, ngày chín tháng chín tết Trùng Cửu, người nọ chắc chắn phải động thủ, đây chính là một thời cơ tốt. Nhưng kéo dài năm sáu ngày thì không thành vấn đề. Đến lúc đó bọn họ có thể chuyển sang đối phó viện binh của hắn!
"Trạm ca, nếu không có chàng, muội có thể làm gì bây giờ?" Dạ Dao Quang tiến lên phía trước, hôn một cái lên mặt Ôn Đình Trạm.
***
(*) Tết Trùng Cửu: Tết Trùng Cửu hay còn gọi là tết Trùng Dương vào ngày mùng 9 tháng 9 Âm lịch hàng năm. Tết Trùng Cửu lại lấy sự lặp của hai số 9 càng nói lên một thời điểm ở đỉnh cao nhất. Đó là tiết khí cao nhất, đẹp nhất trong mùa của một năm. Đó là sự trường thọ trong cuộc sống.