Quái Phi Thiên Hạ
Chương 499 : Pháp trận thái ất
Ngày đăng: 11:22 30/04/20
“Nhận đồ đệ phải chú ý cơ duyên. Chúng ta tuy là người tu luyện, không giống người xuất gia phải khai giới, phải đoạn hồng trần nhưng cũng không phải người nào cũng có thể thu nhận. Nếu ta nhận cậu, đó chính là phá hủy thiên đạo.” Dạ Dao Quang sao lại không nhìn ra trong lòng Lục Vĩnh Điềm nghĩ gì.
“Nếu có thể tùy ý thu nhận đồ đệ, ta chắc chắn sẽ nhận Trạm ca.”
“Phụt!” Tiêu Sĩ Duệ chớp mắt phun ra một ngụm trà, khụ khụ ho khan.
“Dao tỷ tỷ, nếu như tỷ thu nhận Doãn Hòa làm đồ đệ, hai người sẽ trở thành sư đồ…”
“Sư đồ gì…?” Dạ Dao Quang trợn trắng mắt.
“Chúng ta là người tu luyện, sư đồ kết thành đạo lữ chỗ nào chẳng có. Cũng giống như mọi người mà thôi, sống chết giữ cái danh phận này làm gì.”
Với bọn họ, chỉ có hai kiểu quan hệ không thể kết hợp. Thứ nhất là trực hệ huyết thống, thứ hai là đường đi khác biệt.
“Phải phải phải.” Càn Dương vừa nhồm nhoàm nhai thức ăn vừa phụ họa.
Ôn Đình Trạm lập tức híp mắt lại, nhìn chằm chằm cái người có ăn liền vui, vô tâm vô tư phụ họa vào một câu kia. Cậu vốn yên tâm về Càn Dương rồi, mặc dù tên này đúng là hoàn toàn không có điểm gì đáng nghi ngại nhưng hôm nay nghe xong mấy lời này của Dạ Dao Quang, cậu lại cảm thấy sau này vẫn nên có phòng bị, bởi vì người tu luyện đúng là không bị danh phận sư đồ hạn chế.
Càn Dương tội nghiệp. Rõ ràng một chút ý nghĩ khác cũng không có, cũng chỉ vì một câu nói thật lòng với sư phụ lại bị người nào đó cho vào danh sách đen mà vẫn không hay biết gì.
Buổi chiều hôm sau, Liên Sơn đã quay lại, hắn chỉ đem theo một bọc nhỏ. Dạ Dao Quang kinh ngạc không thôi, trong sơn động của hắn nhiều đồ như vậy, hắn đều không mang theo sao? Nhưng Dạ Dao Quang cũng không hỏi, đồ đạc của hắn, hắn tự nhiên biết xử lý thế nào mới tốt. Hắn đã không muốn, Dạ Dao Quang cũng không có quyền xen vào.
Cho đến khi hắn đem một tờ giấy đưa cho Dạ Dao Quang, cô mới mở ra xem. Đó lại là môt tờ khế ước bán thân, người lập khế ước chính là lý chính của thôn Liên Sơn. Mặt trên tờ giấy có vài dấu vân tay, trong đó có một cái đặc biệt lớn.
Hai người đi tới chỗ long mạch. Tụ Linh trận đã sắp mất đi linh ứng, ngưng tụ linh khí càng ngày càng ít.
Cô nhờ Ôn Đình Trạm vẽ xuống một vị trí an toàn, tiếp theo nhanh chóng bày một trận pháp.
Tốn cửu Ly nhị Khôn thất Chấn tứ ngũ Đoài lục (*).
Đây là trận pháp Thái Ất.
Sau đó cô ngồi xếp bằng tại vị trí cung trung tâm, chỉ thấy đầu ngón tay cô biến hóa vô cùng nhanh. Nếu Ôn Đình Trạm có thể thấy được khí ngũ hành thì sẽ có thể chứng kiến từng luồng khí ngũ hành từ dưới đầu ngón tay Dạ Dao Quang tạo thành một hình vẽ vô cùng phức tạp, trên hình vẽ có chín hoa văn giống hệt nhau.
“Giờ Ất Dậu, ngày Canh Dần, tháng Ất Dậu, năm Ất Tỵ, đệ tử đích truyền Dạ thị Dạ Dao Quang, khai pháp trận Thái Ất. Mời Thái Ất kim thần thái bạch chi tinh nhận Kim Đức chính khí, trợ long chi mạch!”
Dạ Dao Quang dứt lời, thủ quyết lại liên tiếp biến hóa. Ôn Đình Trạm dường như nhìn thấy luồng ánh sáng của mặt trời chiều khi xuống núi ngưng tụ toàn bộ trong lòng bàn tay Dạ Dao Quang. Khí ngũ hành từ tay kia của cô tụ vào bức vẽ cổ cũng dần dần hòa vào màu vàng kim của ráng chiều. Bầu trời bỗng nhiên tối đi, nhưng cũng đã vào lúc hoàng hôn, mọi người chỉ nghĩ rằng hôm nay mặt trời lặn nhanh hơn mọi ngày một chút. Chỉ có Ôn Đình Trạm lúc này đang nhìn không chớp mắt vào bức vẽ đang lơ lửng trước mặt Dạ Dao Quang.
Lúc này, cổ tay Dạ Dao Quang giương lên, vô số chấm tinh quang hồng nhạt từ hông cô bay ra, tụ đầy vào chín hoa văn giống nhau kia. Theo một chấm cuối cùng hạ xuống, tia sáng lóa mắt người xem bay ra, toàn bộ bầu trời là ánh sáng tản mát màu bạc.
Vì vậy, chân trời xuất hiện một cảnh tượng kỳ diệu mà người phàm không nhìn thấy được, vô số tinh quang sáng chói đang rơi xuống như mưa.
***
(*) Tốn, Ly, Khôn, Chấn, Đoài là các quẻ trong bát quái.