Quái Phi Thiên Hạ
Chương 50 : Mở Rộng Gia Trạch
Ngày đăng: 11:16 30/04/20
Có được sự đồng ý của Ôn Đình Trạm, Dạ Dao Quang tất nhiên không trì hoãn phút giây nào, cô lập tức đem theo lễ vật đến bái kiến lý chính Đỗ Hậu Lâm. Đỗ Hậu Lâm tuổi ngoài bốn mươi, thân thể tráng kiện, gia đình cũng thuộc loại trung nông (1), con người hiền hậu thành thật, luôn chiếu cố Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang rất kính trọng ông.
“Sao lại tặng lễ vật nữa rồi, mau đem về đi, có việc gì cháu cứ nói một tiếng được rồi.” Đỗ Hậu Lâm nhìn thấy Vương Mộc đặt lễ vật xuống vội vàng nói.
“Bác Đỗ, đây đều là những thứ người khác tặng cho cháu, lẽ nào bá lại không cho phép cháu và Trạm ca nhi đem chút đồ tốt đến hiếu kính bác sao?” Dạ Dao Quang nói: “Chưa kể hôm nay cháu đến đây, còn có việc làm phiền bác.”
“Bác biết cháu rất có bản lĩnh, nhưng cháu và Trạm ca nhi vẫn còn nhỏ, ngày tháng của các cháu còn dài, Trạm nhi là một nhân tài học hành, vừa học hành, vừa khảo thí, những thứ đó đều tốn không ít tiền, các cháu có thành ý được rồi.” Đỗ Hậu Lâm lời nói thành khẩn.
Dạ Dao Quang nghe xong gật đầu nói: “Xin bác yên tâm, cháu đã tính toán hết rồi, hôm nay đến đây vì cháu muốn mua phần đất ở phía ngoài viện, cháu và Trạm ca dự định mở rộng gia trạch.”
“Gia trạch của các cháu còn muốn mở rộng sao?” Đỗ Hậu Lâm hoảng hốt.
“Thật ra cháu sớm đã có suy nghĩ này, chỉ vì chưa có cơ hội, đại bá cũng biết nhà cháu có nguồn gốc học thức, nên muốn bố một trận pháp dưỡng sinh, nhưng với gia trạch hiện nay thì không thể bố trận được.” Nhìn thấy Đỗ Hậu Lâm có những biểu tình không tán đồng, Dạ Dao Quang liền nói: “Bác cũng có nói Trạm ca nhi chắc chắn phải theo con đường khoa cử, nếu như trong nhà không có chút tiền dư, cháu cũng không tranh chút thể diện này, nếu nhà đã có dư giả, thì tất nhiên cũng phải ra dáng một chút. Vừa hay hiện nay nhà nào cũng đang rảnh, nhiều năm qua cháu và Trạm ca đều sống nhờ sự chiếu cố chăm sóc của bà con lối xóm, nên hôm nay muốn báo đáp chút ân tình của mọi người, cũng không kiếm được cớ nào thích hợp, vừa hay nhân cơ hội này mời bà con đến giúp đỡ mở rộng gia trạch, cũng xem như báo đáp bà con.”
Những lời nói này Dạ Dao Quang đã hoàn toàn làm lay động Đỗ Hậu Lâm, Đỗ Gia thôn vẫn luôn được xem là một thôn giàu có, nhưng năm nay mùa màng quả thật không được tốt lắm, thu hoạch của mọi người miễn cưỡng chỉ đủ ăn, nhiều nhà đã cày xới đất trồng lúa mì vụ đông (2) dự định ra ngoài làm công ngắn hạn, những vất vả đó thì không nói, nhưng vẫn không kiếm được bao nhiêu tiền, ông cảm động vì Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang đã phát tài nhưng lại chưa hề quên người trong thôn.
Phải mất ba ngày mới có thể trồng hết số cây, lúc trồng xuống cây hoa cuối cùng ngoài Dạ Dao Quang ra không ai nhìn thấy, cả một trạch viên có một luồng không khí cuộn xoắn chuyển động sau đó cả vùng trời của gia trạch hình thành một bức màn che chở bằng khí trong suốt, bỗng chốc liền mất tích không thấy đâu.
“Ơ, lúc nãy hình như có một luồng khí ấm áp.” Vương Ni Nhi mở to mắt nhìn ca ca, xác nhận bản thân không cảm giác sai.
***
(1) Trung nông: Một địa vị kinh tế ngày xưa, nằm giữa phú nông và bần nông.
(2) Lúa mì vụ đông: Gieo hạt vào mùa thu, mùa hè năm sau thu hoạch.
(3) Thượng lương: Một trong những nghi thức được cử hành trong quá trình xây dựng một ngôi nhà hoặc một công trình. Lễ thượng lương còn có những cái tên khác như lễ cất nóc, gác đòn dông.
(4) Lượng phòng: Để trống nhà một khoảng thời gian sau đó mới vào ở.