Quái Phi Thiên Hạ
Chương 513 : Cùng nhau ngắm sao
Ngày đăng: 11:22 30/04/20
Quyết định xong ngày mai sẽ đi đến sơn động, trong lòng Dạ Dao Quang vô cùng kích động, hận không thể nhanh đến ngay mai. Cô nóng lòng muốn biết, sau khi cửa đá kia mở ra sẽ là quang cảnh như thế nào…
Ôn Đình Trạm cũng không tiếp tục nghiên cứu bí ẩn của hình vẽ kia nữa, chỉ cùng mọi người đi dạo một vòng, sau đó lại tiến vào tàng thư của duyên sinh quan. Dạ Dao Quang ngủ dậy không tìm thấy Ôn Đình Trạm liền tới tàng thư tìm, sau đó thấy trước mặt Ôn Đình Trạm có rất nhiều bản vẽ, Dạ Dao Quang tiện tay cầm một tấm lên xem.
“Chàng làm gì vậy?” Dạ Dao Quang xem vài tấm liền hỏi.
“Ta tới tra một chút về Tử Vi viên.” Ôn Đình Trạm ngẩng đầu cười với Dạ Dao Quang.
Tàng thư của duyên sinh quan có rất nhiều sách vở nói về tinh tượng, cả kiếp trước và kiếp này Dạ Dao Quang cũng chỉ thấy ở đây là đầy đủ nhất. Có rất nhiều bản lẻ ở kiếp trước đã thất truyền, chẳng trách ở đây lại có một đài ngắm sao lớn như vậy.
“Chàng muốn biết gì hỏi muội là được rồi.” Dạ Dao Quang chống cằm nói.
“Để nàng nghỉ ngơi một chút, ta cũng không có việc gì nên coi như tới đây đọc sách giết thời gian.” Ôn Đình Trạm cười nói.
Dạ Dao Quang gật đầu, sau đó cầm từng bức tranh lên nói: “Chàng vẽ gì thế?”
“Vẽ linh tinh mà thôi.” Ôn Đình Trạm đáp lại.
Dạ Dao Quang cũng không hỏi nhiều nữa, cô đứng dậy lấy cuốn sách sáng nay đang đọc dở ra xem tiếp. Hai người ở lại tàng thư cả một buổi chiều, cuối cùng Tiêu Sĩ Duệ tới gọi bọn họ đi ăn tối thì hai người mới biết thời gian trôi qua nhanh như vậy.
Hai người ngồi cạnh nhau trên đài ngắm sao, Dạ Dao Quang bắt đầu giảng giải cho Ôn Đình Trạm về ngôi sao bản mệnh, cách phân bố của những ngôi sao, làm thế nào để nhìn tinh tượng dự đoán thiên cơ, sau cùng còn giảng đến vận mệnh quốc gia. Nhưng cũng chỉ nói qua loa mà thôi, bởi vì nếu giải thích tường tận thì có lẽ nói suốt đêm cũng không hết.
Ôn Đình Trạm ngồi bên cạnh cô, nghe âm thanh trong trẻo mang theo chút quyến rũ của cô, thỉnh thoảng cậu sẽ phụ họa vài câu để cô biết cậu vẫn đang chăm chú lắng nghe, ngẫu nhiên cũng sẽ đặt ra vài câu hỏi để cô hào hứng giải thích.
Cứ như vậy, hai người ngồi ở đài ngắm sao đến tận giờ Tý mới rời đi, trở về trong viện nghỉ ngơi.
Ngày hôm sau, mọi người ăn sáng xong, Dạ Dao Quang liền nói với Tiêu Sĩ Duệ rằng bọn họ muốn ra ngoài một ngày, có lẽ ban đêm mới trở về, trước khi đi còn tìm Trường Kiến đạo quân nói một lần nữa.
Đi được nửa đường, Dạ Dao Quang lập tức thấy phía dưới có người, chờ tới khi bọn họ đi ra khỏi trận pháp của duyên sinh quan mới biết là cả một đám người nhưng không phải cùng một môn phái. Bên trong còn có một người Dạ Dao Quang biết, đó là người của Phiêu Mạc Tiên tông, có lẽ những người này tụ tập ở đây để chờ tin tức.
Nghĩ đến đại hội luận đạo mà Trường Kiến đạo quân từng nói thì có lẽ những người này đã sớm đến đây nhưng duyên sinh quan không cho bọn họ vào. Dù sao bọn họ tới đây là muốn vào địa cung dưới núi Côn Lôn khiến Thiên Cơ chân quân có chút tức giận…
Cửu tông thập môn đều bị từ chối đứng đầy ngoài cửa, Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm không ăn mặc giống đạo sĩ của duyên sinh quan mà lại đi từ bên trong ra khiến đám người ở phía dưới đều tỏ ra nghi ngờ, đánh giá hai người với ánh mắt bất thiện.
Đối với chuyện này Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm coi như không nhìn thấy, nhưng dù sao cũng là người tu luyện nên Dạ Dao Quang đành chào hỏi qua loa với mấy người đó rồi lập tức rời đi. Có vài ánh mắt nhìn theo bóng lưng bọn họ nhưng cũng không ai đuổi theo hỏi han.
Dù sao đây cũng là địa bàn của duyên sinh quan, Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm đi từ trong đó ra chứng tỏ địa vị không tầm thường. Ít nhất duyên sinh quan coi trọng bọn họ hơn Phiêu Mạc Tiên tông, nếu không thì tại sao bọn họ được vào trong mà Vân Dậu kia lại phải đứng ngoài? Cho nên trong lòng mọi người có rất nhiều nghi hoặc nhưng không ai đi dò hỏi, cũng không ai dám tiến lên bắt chuyện. Họ sợ Phiêu Mạc Tiên tông hiểu nhầm bọn họ có quan hệ gì đó với hai người này, sẽ ghi hận lên bọn họ, thế là tất cả đều trơ mắt nhìn Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm rời đi.