Quái Phi Thiên Hạ
Chương 519 : Bảo vệ vợ
Ngày đăng: 11:22 30/04/20
Mỗi một người đều có một trái tim thích cái đẹp, chẳng lẽ thời niên thiếu Hư Cốc chân quân chưa từng ái mộ nhan sắc sao?” Cô không tin trên đời này lại có người không bị dung nhan mê hoặc, dù đối diện cái đẹp chỉ cảm thấy kinh ngạc một chút thôi thì cũng là lẽ thường tình, tuy không phải ai cũng mê đắm nhưng mọi người cũng sẽ thầm khen.
Lời nói của Dạ Dao Quang khiến ánh mắt của Hư Cốc chân quân có chút dao động nhưng chỉ thoáng qua rồi biến mất. Dạ Dao Quang không nhìn thấy mà chỉ thấy Hư Cốc chân quân không thèm để ý: “Nếu ta đây là người nông cạn như vậy thì sao có thể đạt đến tu vi hiện tại?”
“Ái chà chà, quả nhiên ông cho rằng tu vi của ta thấp thì ta không biết gì sao?” Vẻ mặt Dạ Dao Quang học theo Hư Cốc chân quân.
“Thường thì đằng sau những thành tựu to lớn chính là sự tôi luyện với gian khổ cực lớn”.
“Mồm mép con bé này thật lợi hại!” Hư Cốc chân quân hừ lạnh một tiếng.
“Sư huynh và Dạ cô nương đúng thật là có duyên!” Thiên Cơ chân quân đột nhiên cười nói.
Nếu lời này không phải do Thiên Cơ chân quân nói ra thì Dạ Dao Quang xác định lúc này sẽ tuôn ra hai chữ nghiệt duyên. Nhưng đã là Thiên Cơ chân quân nói nên Dạ Dao Quang cũng đành chỉ cười trừ.
“Thiên Cơ chân quân”. Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm tiến lên hành lễ, điều khác biệt là Dạ Dao Quang không phản ứng gì với Hư Cốc chân quân còn Ôn Đình Trạm vẫn hành lễ với Hư Cốc chân quân.
“Không biết Ôn cư sĩ đến tìm bần đạo là có chuyện gì?” Thiên Cơ chân quân đợi Ôn Đình Trạm ngồi xuống rồi mới hỏi.
“Thiên Cơ chân quân là bán tiên, trong lòng tiểu tử nghĩ gì chắc chắn sẽ không qua được mắt thần của Thiên Cơ chân quân”. Ôn Đình Trạm khiêm tốn lễ độ.
“Người bán tiên thì cũng chỉ là người mà thôi, là người thì đâu thể biết hết mọi thứ? Nếu không thì những thách đố ở địa cung, e là bần đạo đã phá giải được!” Thiên Cơ chân quân cười nói.
“Tiểu tử đừng pha trò nữa, có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra!” Hư Cốc chân quân không nhịn được phất tay.
“Từ trước đến nay cửu tông thập môn đều do Phiêu Mạc Tiên tông đứng đầu, thói quen đã có từ ngàn năm nay nên rất khó có thể thay đổi”.
“Ôn cư sĩ cho rằng ai mới có thể đảm nhiện trọng trách dẫn đầu nặng nề này?” Thiên Cơ chân quân đã hiểu Ôn Đình Trạm không đồng ý để Phiêu Mạc Tiên tông dẫn đầu.
“Thiên Cơ chân quân đã có lời trước, duyên sinh quan lần này không đặt chân đến địa cung, chức vụ quan trọng như vậy tất nhiên nên để người có năng lực và bản lĩnh đảm nhiệm rồi. Hư Cốc chân quân đã hướng về địa cung như vậy thì ông ấy có thể đảm nhận trọng trách nặng nề này!” Ôn Đình Trạm nói.
“Nhóc con ngươi đã tính xong đâu vào đấy rồi!” Mắt Hư Cốc chân quân đảo một vòng.
“Ngươi phải biết là tiền tài mới khiến lòng người dao động, nếu địa cung có vô số trân bảo thì đến lúc đó lão gia ta đây cũng chưa chắc kiểm soát được bọn họ”.
“Người không nghe lời của người khác, đến khi nếm đủ khổ cực rồi thì tự khắc sẽ ngoan ngoãn nghe lời thôi!” Ôn Đình Trạm cười.
“Tiểu tử tuy không phải là người tu luyện nhưng lại vào địa cung, nhất định có thể giúp đỡ chân quân, không màng đại cục!”
Cậu nói rất nhẹ nhàng, giọng nói không nhanh cũng không chậm nhưng lại mang một khí thế nắm chắc thiên hạ.
“Có khí thế!” Ánh mắt Hư Cốc chân quân lộ rõ vẻ tán thưởng, sau khi thu lại ánh mắt ấy thì lại thở dài, chỉ có điều rất nhanh sau đó đã che giấu lại.
“Như vậy là mọi người đang lợi dụng lão gia ta, khiến ta không thể nói ra một chữ không, cả đời này lão gia ta đây mấy trăm năm trước cũng chỉ chịu ấm ức trước mặt của sư phụ…” Nói xong Hư Cốc chân quân dừng lại một chút, ánh mắt nhìn thẳng tắp về phía Dạ Dao Quang.
“Cứ coi bọn họ khuất phục lão gia ta đây chỉ vì lạm dụng uy quyền của ta, nhưng danh bất chính ngôn bất thuận, lão gia ta sao có thể thay các ngươi cướp đá Nữ Oa từ tay Vân Lạp đây?”