Quái Phi Thiên Hạ
Chương 570 : Bài Tarot
Ngày đăng: 11:23 30/04/20
Hôm sau, bọn họ khởi hành đến về nhà, chuẩn bị đón năm mới.
Quà tết Dạ Dao Quang đều đã chuẩn bị xong hết cả rồi, tuy năm nay quen biết thêm rất nhiều người nhưng phần lớn đều là người của các môn phái lớn, những người tu luyện như bọn họ không có ngày tết gì cả nên không cần những thứ đó. Dạ Dao Quang lại có lòng muốn tặng duyên sinh quan một ít, nhưng khổ nỗi lại không tìm được thứ gì thích hợp.
“Dao Dao, sao mấy ngày nay cứ mặt mày ủ rũ nhìn lễ vật vậy? Là ai tặng đại lễ gì khiến nàng khó xử sao?” Ôn Đình Trạm đã thấy Dạ Dao Quang nhìn đống lễ vật mà thở ngắn than dài mấy ngày nay rồi. Tuy nói mấy việc này nên giao cho Dạ Dao Quang, đây là tôn trọng Dạ Dao Quang, cậu tốt nhất là không nên hỏi nhưng nhìn thấy Dạ Dao Quang như vậy nên cậu không chịu được, đành phải hỏi một câu.
“Quà của tất cả mọi người đều đã tặng rồi, nhưng sư thúc…” Ngón tay Dạ Dao Quang vân vê sợi lụa hồng trên lễ vật trước mặt.
“Muội không biết sư thúc bọn họ thích thứ gì, hơn nữa cũng sợ bọn họ thứ gì cũng đều thấy qua rồi nên muội không biết tìm thứ gì phù hợp để tặng họ cả!”
Thiên Cơ chân quân nghĩ cho cô rất chu đáo, sợ cô sau này gặp phải khó khăn gì không thể đích thân xin cứu viện, mà những người khác lại không thể vào duyên sinh quan nên đã đặc biệt cho xây dựng ở bên ngoài một chỗ để liên lạc, hơn nữa còn nằm trong phủ Tây Ninh. Với tâm ý này, cô cũng không thể không tặng một chút lễ đầu năm được.
“Nếu là sư thúc, vậy thì cứ tặng như đối với trưởng bối bình thường là được”. Ôn Đình Trạm khẽ cười.
“Trưởng bối bình thường?”
Dạ Dao Quang suy nghĩ một chút, nếu là tặng trưởng bối thì nhất định phải tặng thứ tự tay mình làm ra, quần áo chính là thứ tốt nhất. Nhưng cô lại sợ ước lượng không đúng số đo của Thiên Cơ chân quân, đến lúc đó tặng đi rồi lại không vừa với người thì lại không đẹp, có gì sợ bằng việc không mặc vừa chứ, hơn nữa lại là thứ mà tự tay cô làm ra nữa! Bỗng nhiên trong đầu cô chợt lóe một ánh sáng thần kỳ.
“Muội nghĩ ra phải làm gì rồi!”
Ôn Đình Trạm cũng gật đầu.
Dạ Dao Quang vô cùng rạo rực nói: “Nào! Mọi người mau tới đây, chúng ta chơi thử mấy ván nào!”
Nói xong cô liền dạy bọn họ cách trộn bài, sau đó lật bài và chia bài ra.
Vừa mới bắt đầu Dạ Dao Quang đã thắng liên tiếp, thắng đến mức cười không thấy mắt đâu chỉ thấy mỗi răng rồi không ngừng nhìn hai người như hai tên ngốc. Một nắm bài xấu mà cũng dám bắt. Sau khi chơi xong ba ván, thế cục bắt đầu có sự chuyển dịch, thế cục rất nhanh đã nghiêng về phía Ôn Đình Trạm. Lúc đầu Dạ Dao Quang vẫn không phục, kết quả cô càng mạnh hơn thì thua càng thảm hơn, đến ván cuối cùng thì thua sạch cả tiền.
“Hừm! Không vui, muội ghét nhất là trò này!” Nói xong Dạ Dao Quang liền quay đầu bỏ đi.
“Doãn Hòa, sao cậu không nhường Dạ cô nương?” Đợi Dạ Dao Quang đi rồi, Diệp Phụ Duyên không hiểu gì mới hỏi. Ngày thường Ôn Đình Trạm luôn coi Dạ Dao Quang là bảo bối như thế, ai có mắt cũng đều nhìn thấy cả!
“Ta thắng nàng ấy thì nàng ấy chỉ tức giận một lát thôi, nếu ta nhường nàng ấy, không biết chừng sẽ tức đến bao giờ”. Ôn Đình Trạm cười rồi đứng dậy chạy đuổi theo Dạ Dao Quang.
Chủ nhà đều đi hết cả rồi, Diệp Phụ Duyên cũng không tiện ở lại. Hắn đứng lên đi ra khỏi phòng thì đúng lúc gặp được Ấu Ly đang đi tới, suýt chút nữa ngã vào lòng hắn, cũng may mà hắn tránh kịp: “Ấu Ly cô nương, mạo phạm rồi!”
Ấu Ly đứng vững: “Là ta đi vội quá, Diệp công tử, đây là quần áo ta làm tặng cho tiểu công tử và nhị cô nương. Chuyện trong phủ hơi nhiều nên ta vẫn chưa sắp xếp được thời gian, tiện đây làm phiền Diệp công tử mang về giúp, xem xem có vừa với người không. Nếu không vừa thì nhân lúc chưa sang năm mới mang đến đây ta sẽ sửa lại giúp!”