Quái Phi Thiên Hạ
Chương 594 : Đến đơn gia dự tiệc
Ngày đăng: 11:23 30/04/20
Lời nói của Ôn Đình Trạm luôn là dạng gió thổi mây bay như vậy, ngay chính con người của cậu cũng vậy, dường như cũng chẳng có bất kỳ sự sắc sảo nào, chẳng có bất kỳ tài cán gì. Thậm chí, từ trước đến nay cậu chưa nói một câu độc ác nào nhưng lại khiến người khác có chút không thở nổi.
"Nếu cậu đã quyết định như thế, ta cũng không nhiều lời nữa, ta đi chuẩn bị một chút." Trọng Nghiêu Phàm khẽ thở dài, sau đó rời đi.
Kì thực giờ khắc này, Dạ Dao Quang đã hiểu rõ lần thăm dò thứ hai của Đơn Cửu Từ, hắn ta muốn xem xem Ôn Đình Trạm trong tình hình tứ cố vô thân rõ ràng như vậy sẽ mang người nào theo. Người được đem theo, hoặc là người được Ôn Đình Trạm trọng dụng nhất, hoặc là người Ôn Đình Trạm có thể nhờ vả nhất. Bất luận là loại người nào đi nữa thì đều có thể được dùng như quân cờ đối phó với Ôn Đình Trạm.
Có thể khiến sự việc phức tạp như thế, quả thực con người Ôn Đình Trạm giống như một viên trân châu thực thụ, cậu quá mức hoàn mỹ, không thể tìm thấy bất cứ nơi nào cần người khác đánh bóng, chỉ có thể hạ thủ những người bên cạnh cậu.
Đơn Cửu Từ quả không hổ là đệ nhất công tử Cửu Châu, một hành động đơn giản đã thăm dò được toàn bộ người bên cạnh Ôn Đình Trạm rồi.
"Muội rất vui." Đợi đến khi đám người Lục Vĩnh Điềm và Văn Du rời đi, Dạ Dao Quang nở một nụ cười dịu dàng với Ôn Đình Trạm.
"Vì sao vui?" Ôn Đình Trạm nhướng mày.
"Vui vì bất cứ lúc nào ta cũng mang nàng theo bên cạnh?"
Dạ Dao Quang lắc đầu: "Vui vì chàng không coi muội là loài hoa thố ty (*) ẩn sâu."
Đâu cần phải nói kiếp này, ngay cả những nam nhân kiếp trước, đặc biệt là những nam nhân có bản lĩnh, bọn họ đều thích những nữ nhân ôn nhu dịu dàng. Đại đa số bọn họ chỉ muốn nữ nhân mình thích làm món đồ chơi quý giá, cẩn trọng nâng niu trong lòng bàn tay, không để cho người khác nhìn thấy, càng không để cho các nàng có suy nghĩ riêng của mình. Có lẽ điều này khiến một bộ phận nữ nhân thích thú thậm chí muốn hướng tới cuộc sống như vậy, nhưng đó lại không phải những gì mà cô muốn.
Mọi người ngươi một câu ta một lời, bầu không khí vô cùng thân thiện.
"Ha ha, nếu Đơn mỗ đã mời các vị tới, đương nhiên chẳng dám giấu giếm. Ta đúng là vừa mới vì một vật mà bận đến mức phân thân, nếu chư vị đã nhắc đến, vậy ta sẽ lấy nó ra để cùng chư vị thưởng thức." Nói rồi, Đơn Cửu Từ chỉ xòe bàn tay ra, lanh lảnh vỗ tay hai cái.
Có hai người hầu nhanh chóng khiêng một chiếc bàn dài được phủ một tấm lụa đỏ đến giữa sảnh tiệc. Vật kia chỉ đi ngang qua bên cạnh Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm, hai người đã ngửi thấy một mùi hương thơm mát kỳ dị.
Dưới ánh mắt hiếu kỳ không dứt của mọi người, Đơn Cửu Từ vòng qua chiếc bàn dài đi lên trước, tự tay vén lụa đỏ lên. Cơn gió nổi lên trong phút chốc mang đến một mùi hương khiến hồn người ngây ngất, tất cả mọi người trong nháy mắt bị hương khí lướt nhẹ qua đều không kiềm chế được mà nhắm hai mắt lại, hung hăng hít một hơi, sau đó là một hồi lặng im. Sau khi hương khí không còn nồng nặc như trước nữa, mọi người đều mở mắt ra mới nhìn thấy trên bàn đột nhiên có một thân gỗ gồ ghề khoảng chừng hai thước nằm trong chậu rửa mặt đặt ngang trên bàn.
Chỗ thân gỗ này bị cắt rõ ràng rất cũ rồi, hẳn là đã bị chém đứt từ lâu nhưng cành lá trên thân gỗ vẫn có màu xanh rêu, tỏa ra sức sống dồi dào.
"Đây là cây Khởi La của Tây Vực, một loại cây có hương thơm kỳ lạ. Loại cây này thần kỳ ở chỗ, bên trong mỗi một thân cây đều có một con hương trùng, chỉ cần hương trùng không chết, cây sẽ không chết, mà hương khí cũng không tiêu tan." Đơn Cửu Từ giải thích:
"Nhưng loại hương trùng này không thể để ra ánh sáng, lúc ta ở Tây Vực từng không tin điều thần kỳ này. Khi phá vỡ một cây Khởi La, hương trùng quả nhiên thấy ánh sáng liền hóa thành bột phấn, cây Khởi La cũng nhanh chóng biến thành tro bụi, vì vậy hôm nay muốn thỉnh giáo chư vị xem có thượng sách gì có thể lấy hương trùng còn sống ra hay không."
***
(*) Hoa thố ty: Là loại dây leo bám vào cây khác hút chất dinh dưỡng.