Quái Phi Thiên Hạ

Chương 621 : Đụng độ cương thi bay

Ngày đăng: 11:23 30/04/20


"Chàng muốn gửi thư cho đế sư à?" Đợi Tiêu Sĩ Duệ về phòng viết thư rồi Dạ Dao Quang mới nghiêng đầu nhìn Ôn Đình Trạm.



Thượng thư Hộ bộ là Phó lão gia, là cha của Phó Khang Thành, người đã từng cho Dạ Dao Quang một tòa nam viên hào trạch, cũng là người Chử đế sư tin cậy kính nể nhất. Tiêu Sĩ Duệ tuyệt đối không nghi ngờ tấm lòng của Phó lão gia nên hắn mới nói muốn đi điều tra mấy vị Thị lang trong Hộ bộ.



"Không kịp nữa rồi." Ôn Đình Trạm đứng trước cửa sổ, nhìn ra sân ngoài cửa sổ. Hoa mai vẫn đang nở chập chờn dưới nắng, hương thơm thoang thoảng khiến mặt trời sau giờ Ngọ cũng bớt chói chang. 



"Hả?" Dạ Dao Quang không nghe rõ.



"Mạnh đại nhân đã nói bọn họ đã bẩm báo triều đình, chuyện này chỉ e còn chưa truyền tới tai bệ hạ, đối phương đã bắt đầu hành động." Ôn Đình Trạm thở dài:



"Hộ bộ có nội gián, kế tiếp phải xem bản lĩnh của chính Phó lão gia rồi." 



Nhìn từ chuyện cứu nạn thiên tai ba năm trước, Phó lão gia tuyệt đối là một người cực kì có năng lực. Chuyện hộ tịch bị lộ lần này, thật ra vừa là chuyện to vừa là chuyện nhỏ. Nếu nói là chuyện nhỏ, chỉ là mấy hộ nhà nghèo bị mất đi mấy cái xác chết, nếu nói là chuyện to, cũng có thể áp cho tội danh thông đồng với địch phản quốc. Mặc dù có hơi gượng ép, nhưng vẫn tính, dù sao nếu kẻ lấy trộm bụng dạ khó lường thì có thể cắm rễ tại Trung Nguyên.



"Ý của chàng là chuyện này có lẽ không đơn giản như vậy? Có người đặt bẫy Phó lão gia, muốn lấy chức Thượng thư Hộ bộ?" Dạ Dao Quang cảm thấy cũng có khả năng này, cô đành mặc niệm cho Phó gia:



"Vì sao những kẻ muốn đối phó với đế sư đều thích ra tay từ chỗ Phó gia vậy? Ba năm trước Trung thư lệnh cũng thế, giờ không biết lại là ai âm thầm ra tay." 



"Chắc vẫn là mấy người kia thôi." Ôn Đình Trạm cười cười:
"Hôm nay đến đây thôi, đi nghỉ sớm đi, chờ ngày mai Mạnh đại nhân đưa danh sách tới thì tính sau." Ôn Đình Trạm nói với mọi người. 



Mấy người đều gật đầu, sau đó tự về phòng nghỉ ngơi.



Mới sáng sớm ngày hôm sau, Mạnh Lăng với hiệu suất làm việc cực cao đã mang danh sách tới. Mấy người Dạ Dao Quang đúng lúc đang ăn bữa sáng, người mang đồ tới cũng rất vội vàng. Có lẽ lúc này Mạnh Lăng đang thiếu người, Dạ Dao Quang cũng không ngăn cản, cơm nước xong liền xem danh sách.



Cô đã điều chỉnh giới hạn tuổi tác của các thi thể bị trộm, tuy nhiên vẫn chỉ có hai người phù hợp, hơn nữa hai người này đều ở huyện Phù Lương cách xa Lư Lăng nhất. Lần này phải đi chín trăm dặm liền, cưỡi Tuyệt Trì phi nhanh thì một ngày là tới. 



Với tốc độ của Dạ Dao Quang nếu không cưỡi ngựa, dựa vào tu vi hiện tại của cô thì một ngày đi một nghìn dặm cũng không vấn đề gì.



"Ta và Trạm ca đi xem thử, hai người phải ngoan ngoãn ở nhà chờ, lúc ta không ở đây, mọi người không được lên núi đi săn." Dạ Dao Quang không thể không thận trọng dặn dò. Nơi từng xuất hiện cương thi bay, cũng không phải chuyện đùa, người gặp lúc không may thì chẳng có lí do gì đáng nói.



"Năm sáu ngày nữa chúng ta tất sẽ trở về." Ôn Đình Trạm cũng nghiêm mặt nói. 



"Mọi người yên tâm đi đi, chúng ta sẽ ngoan ngoãn ở nhà." Tiêu Sĩ Duệ gật đầu.



"Ừ, ta để Càn Dương và Liên Sơn ở lại. Nếu mọi người bất đắc dĩ phải ra khỏi thôn, nhớ nhất định phải mang theo một người." Dạ Dao Quang vẫn không yên tâm, dù sao thân phận Tiêu Sĩ Duệ không hề tầm thường.