Quái Phi Thiên Hạ
Chương 686 : Xem trò vui
Ngày đăng: 11:24 30/04/20
Chuyện Ôn Đình Trạm trở thành Giải nguyên dường như là điều đương nhiên. Khi họ đến phủ thành, chào đón họ là một rừng những tiếng chúc mừng, ngoài việc phải cảm tạ quan chủ khảo, bái kiến Bố chánh sứ và Đề hình án sát sứ ra, thì Ôn Đình Trạm vẫn lấy lý do tham gia hôn lễ của bạn tốt để từ chối các lời mời khác. Tần Đôn không đến, hắn cũng đạt thứ hạng nổi bật trên yết bảng, mặc dù chỉ xếp thứ bốn mươi mấy nhưng thành tích cũng không tồi.
Khi Ôn Đình Trạm và Dạ Dao Quang được mời đến nhà Bố chánh sứ Ngô Trạch, Dạ Dao Quang nhìn ra có trò hay. Phu nhân Ngô đại nhân vừa hay đang chuẩn bị một bữa yến tiệc, Ngô đại nhân nói thẳng hôm nay không biết trước nên đã mời không ít thân thích đến, còn đem tới không ít những nữ tử tươi trẻ, mặc dù lấy việc thưởng thức hoa cúc làm cái cớ nhưng dĩ nhiên là có sự khác biệt giữa khách nam và khách nữ.
Cách một bức tường, Dạ Dao Quang nghe thấy tiếng sáo từ tường bên kia, tiếng ngâm thơ mềm mại, âm thanh uống trà một cách ung dung. Ngô đại nhân đã hơn năm mươi tuổi, nữ nhi của ông cũng đã hơn hai mươi, cháu trai của ông nhiều, có hai cháu gái mới mười tuổi, nếu không thì đâu cần phải phí thời gian mời những con người này đến? Còn về phần ý đồ khác thì quá là rõ ràng.
Dạ Dao Quang lại không tức giận, nhìn Ngô đại nhân kéo tay Ôn Đình Trạm đang cau mày suốt kia và Ôn Đình Trạm giả vờ như chẳng nghe thấy âm thanh dịu dàng truyền tới, không khỏi cảm thấy buồn cười. Cô vừa ăn bánh hoa quả, vừa ngồi xem trò vui.
"Người tiết lộ đề thi lần này, lão phu đã bắt giam vào ngục rồi, xử tù mười năm." Sau khi hạ một quân cờ, Ngô Trạch như vô tình nói với Ôn Đình Trạm:
"Nhắc đến mới nhớ, lão phu còn phải cảm tạ Tước gia, nếu không được Tước gia thông báo trước, chỉ sợ lần này lão phu cũng không giữ được cái mạng này."
Mặc dù chức vị Tước gia này của Ôn Đình Trạm là giả, Dạ Dao Quang cũng tỏ vẻ coi thường nhưng trong một số trường hợp thì nó cũng rất có tác dụng. Ví dụ như hiện giờ, Ngô đại nhân đang nhờ vả Ôn Đình Trạm, cũng khách sáo nói với cậu một tiếng Tước gia.
"Ngô đại nhân khách khí rồi, việc này cũng không gây ra đại họa gì, gặp phải vấn đề này trình báo lên cũng là trách nhiệm của một thí sinh như ta." Ôn Đình Trạm bình thản nói.
Ngô Trạch nhất thời không đoán được suy nghĩ của Ôn Đình Trạm, việc quan phó khảo chấm thi tiết lộ đề trước khi thi và việc Thái Bành gian lận là hai vấn đề khác nhau. Quan phó khảo chấm thi là do ông và Đề hình án sát sứ mời đến, bọn họ phải là người chịu trách nhiệm chính, chuyện này nếu bị hoàng thượng biết thì con đường làm quan của bọn họ không phải chỉ dừng lại ở đây, mà cũng nghỉ luôn suy nghĩ muốn trèo lên chức vị cao hơn.
Ngô Trạch tựa như hiểu ra, liền nói: "Sớm đã nghe Tước gia tình thâm nghĩa nặng, không biết đại hôn của Tước gia diễn ra khi nào, lão phu sẽ mặt dày đến đòi một chén rượu bạc."
Ánh mắt Ôn Đình Trạm như có như không liếc qua Dạ Dao Quang, cười nói: "Thời gian còn chưa được định, phu nhân đã ra chỉ thị, nếu ta không đỗ cao thì đừng hòng rước nàng về dinh."
Tào lao! Dạ Dao Quang được Ôn Đình Trạm che chắn đứng bên cạnh, lặng lẽ giơ tay véo vào eo Ôn Đình Trạm. Cậu lại dám nói xấu cô trước mặt người ngoài.
Ánh mắt Ngô Trạch dao động, cười nói: "Tước gia tài cao giỏi giang như thế, lão phu chúc Tước gia năm sau ôm được mỹ nhân về trước vậy."
"Đa tạ lời chúc phúc của đại nhân." Ôn Đình Trạm chắp tay.
"Đại nhân, cáo từ."
"Tước gia, mời." Ngô Trạch giơ tay ra, tự mình tiễn Ôn Đình Trạm. Quản gia của Ngô Trạch không đi theo mà nhanh chóng đi đến nội viện.
Đến khi Ngô Trạch tiễn họ ra đến cửa lớn, vị quản gia đó đã sớm đợi ở cửa, trong tay bê một chiếc hộp tuyệt đẹp.