Quái Phi Thiên Hạ
Chương 710 : Thiên cơ chân quân đến rồi
Ngày đăng: 11:24 30/04/20
Cả đảo Bồng Lai đều rung lắc sắp đổ, trong nháy mắt nước biển xung quanh đảo Bồng Lai đều chảy ngược dòng. Thế mạnh như nước, hải lưu xông thẳng lên trời, hết phủi sạch rồi lại cuồn cuộn từ giữa đảo Bồng Lai gào thét ra xung quanh, khí thế hùng hồn như khói bụi mà thiên quân vạn mã đạp cỏ phi nhanh trên thảo nguyên.
Bách tính trên đảo Bồng Lai cũng đang phải lắc lư trên ngọn hải lưu, họ như những chiếc thuyền buồm lung lay trên đảo, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hải lưu hủy diệt. Lòng người rất lo sợ, la hét om sòm rồi bỏ chạy trong sự hoảng loạn.
“Không hay rồi! E rằng đảo Bồng Lai không thể giữ được!” Mạch Địch vẫn còn đang đứng ở mép Ngũ Linh Đàm nhìn Ngũ Linh Đàm đã cạn kiệt nứt nẻ, cảm nhận sự lung lay của trời đất, trong lòng không khỏi chùng xuống.
“Vừa nãy có chân quân Độ Kiếp kỳ rơi xuống…” Càn Đoái mở to đôi mắt chuông đồng ra nhìn lên bầu trời, ánh sáng màu giống như pháo hoa bắn tung tóe.
“Lẽ nào là có chân quân Độ Kiếp kỳ lợi dụng Ngũ Linh Đàm để độ kiếp nhưng lại bị thất bại nên sức mạnh tàn phá ấy ảnh hưởng đến đảo Bồng Lai?” Một vị trưởng lão trong Cửu Mạch tông phỏng đoán.
“Mọi người mau nhìn kìa!” Càn Dương chỉ làn sóng cực lớn từ phía xa đang xông thẳng lên trời rồi lại đập xuống mặt biển.
“Ôi trời ơi!” Mấy người đều nhao nhao trừng mắt lên nhìn, không phải bọn họ chưa từng nhìn qua cảnh dời sông lấp biển lớn như vậy, nhưng nhìn thấy cảnh dời sông lấp biển lớn như vậy còn ẩn chứa khí ngũ hành cực mạnh thì vẫn là lần đầu tiên trong đời bọn họ nhìn thấy!
“Không thể để biển tiếp tục cuồn cuộn như thế được, nếu không tính mạng của bách tính ở vùng duyên hải e là khó mà giữ được!” Mạch Địch nhanh chóng đưa ra một quyết định, ông với mấy người Càn Đoái nhìn nhau, trong ánh mắt tất cả mọi người đều hiện lên vẻ hoàn toàn ủng hộ.
Khí ngũ hành mãnh liệt như vậy, chỉ có ngũ hành tập hợp lại như bọn họ lấy được Ngũ Hành Thủy thì mới có thể khống chế được. Nhưng đã là khí ngũ hành của Độ Kiếp kỳ, tu vi của bọn họ còn lâu mới đạt được, nhưng cũng không thể vì tu vi không đủ mà trốn chạy mất dạng. Trước mắt, chỉ cần năm người bọn họ dốc hết sức lực chống vững, khí thế dao động lớn như vậy chắc chắn sẽ gây sự chú ý đến các đại tông môn tu tiên, hi vọng bọn họ có thể trụ được đến khi những người kia đến.
“Sư thúc, đừng...” Dạ Dao Quang cảm nhận được Thiên Cơ chân quân sẽ trị thương cho mình nên vội vàng ngăn cản lại:
“Biển, bách tính, cơ hội!”
Sức lực của Dạ Dao Quang sắp cạn kiệt rồi, cô chỉ có thể dùng chút sức lực còn lại để nói ra vài từ quan trọng mà thôi. Tuy khí ngũ hành được Hàm Nhược dẫn tới đã bị Thiên Cơ phá bỏ, hải lưu đã cuộn trào, khí ngũ hành lan tràn ra lại vẫn còn. Dạ Dao Quang ở chỗ cao cho dù không đi xem thì cô cũng biết phía dưới đang ở trong hoàn cảnh như thế nào!
Nếu lúc này Thiên Cơ chọn cứu cô, vậy thì đợi đến khi đám người Mạch Địch không trụ được nữa, đến lúc đó thì không chỉ năm người Mạch Địch, mà đến cả bách tính ở hai bên bờ duyên hải cũng sẽ phải chịu tai họa. Tai họa lớn như vậy không chỉ ảnh hưởng đến những người đã chết mà còn ảnh hưởng đến những người còn sống, ảnh hưởng đến cả toàn bộ triều đình!
Tai họa nổ ra thì thiên hạ sẽ bất ổn, tất cả các sinh linh đều sẽ rơi vào cảnh khốn khổ lầm than.
Thiên Cơ chân quân nhíu mày, trạng thái hiện nay của Dạ Dao Quang, nếu ông vung tay thì chắc chắn sẽ phải chết. Từ nhỏ ông đã lớn lên trong duyên sinh quan, thậm chí cũng rất ít khi ra ngoài rèn luyện. Trong mắt người đời thì sự tồn tại của Thiên Cơ chân quân giống như thần vậy, nhưng thực ra lại là người không có trái tim, không hiểu đạo lí đối nhân xử thế, không quan tâm đến tranh chấp của người khác, không hiểu nỗi khổ đau của nhân dân bách tính. Ông được Hư Cốc cứu rồi đưa đến duyên sinh quan, là mấy lần Hư Cốc đã tiêu hao tu vi để giúp ông loại trừ tâm ma, vì thế mà ông luôn rất cảm kích Hư Cốc.
***
(*) Súc địa thành thốn: Công phu di chuyển nhanh như rút ngắn được cả mặt đất.c