Quái Phi Thiên Hạ

Chương 718 : Chàng ở đâu?

Ngày đăng: 11:25 30/04/20


Những lời nói này thật thật giả giả, Dạ Dao Quang trái lại đã tin rồi, hơn nữa người nói ra còn là Mạch Khâm, nhưng năm năm...



Đối với người tu luyện, đừng nói là năm năm, cho dù là năm mươi năm cũng chỉ trong nháy mắt. Nhưng Dạ Dao Quang chưa từng cảm thấy năm năm lại dài dằng dặc như vậy, tim của cô dường như bị móc ra, trong nháy mắt không biết phải làm sao, không biết sau đó nên làm thế nào để vượt qua năm năm dài đằng đẵng này.



"Sư muội, thân thể của muội nguyên khí tổn thương nặng nề, ít thì cũng cần ở lại duyên sinh quan hai ba năm. Muội an dưỡng thân thể trước đi, năm năm trôi qua rất nhanh." Trường Diên chân nhân khẽ thở dài. 



Đôi mắt Dạ Dao Quang giật giật, cô ngây người nhìn Mạch Khâm: "Ta có thể trao đổi thư từ với chàng ấy không?"



Bản thân cô là người tu luyện, cô biết được cao nhân trên thế gian này phần lớn rất cổ quái. Cô không chắc làm như vậy có liên lụy đến Ôn Đình Trạm hay không, dù sao Ôn Đình Trạm đang ở dưới trướng của người khác.



Âm Dương cốc đừng nói Tiểu Quai Quai không bay vào được, cho dù là Tiểu Quai Quai bay được vào trong, sao Ôn Đình Trạm có thể truyền tin ra được. Về điểm này mấy người Mạch Khâm và Tuyên Lân cũng suy nghĩ rất lâu, Mạch Khâm nói: "Tiểu Quai Quai chưa chắc tìm được được người, muội cần phải biết, nếu bế quan, nếu bày kết giới, nếu đến nơi có ngăn cách. Muội có thể cho Tiểu Quai Quai thử truyền tin, may ra Doãn Hòa có thể nhận được." 



Để lấy được sự tín nhiệm của Dạ Dao Quang, bọn họ sẽ không nói bất cứ từ chết nào. May mắn là Dạ Dao Quang và Ôn Đình Trạm cũng đã quen dùng Tiểu Quai Quai, mà Tiểu Quai Quai vốn chính là do hắn đưa cho Ôn Đình Trạm, một tháng này hắn lại phải thuần dưỡng lại Tiểu Quai Quai một phen rồi.



Nghe nói như vậy, Dạ Dao Quang biết rằng cơ hội nói chung là rất xa vời. Bảo vật thế gian này cô đại khái đều rất am hiểu, có thể khởi tử hồi sinh, chứa đựng linh vật có sức mạnh sinh mệnh vô tận tuyệt đối không phải là thứ mà người bình thường có được, cũng không phải thứ mà người thường có thể nắm giữ. Người mang Ôn Đình Trạm đi nhất định là một người vượt qua thế tục, thế nào cũng là nhân vật cùng cấp bậc với Nguyên Ân và Thiên Cơ.



"Ta biết rồi." 



"Chước Hoa mới vừa tỉnh lại, để cho muội ấy nghỉ ngơi một chút đã." Bách Lý Khởi Mộng biết hết tất cả, vì vậy lòng nàng thắt lại. Nhất là khi nhìn thấy tinh thần của Dạ Dao Quang cứ như vậy mà suy sụp, nàng mấy lần kích động muốn nói sự tình ra nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, nàng sợ trong thời gian tiếp theo sẽ không nhịn nổi nữa.



Những người khác cũng đang rất cố gắng giả bộ, vì vậy đều im lặng nhìn Bách Lý Khởi Mộng dìu Dạ Dao Quang trở về phòng.
"Không hổ là đã thành người rồi."



"Ta đây không phải là đang ở đây cùng muội sao, mong muội có thể dạy ta một chút." Bách Lý Khởi Mộng cũng không để ý lời trêu chọc của Dạ Dao Quang.



"Những thứ ta có thể dạy tỷ không nhiều." Những thứ có thể chỉ Dạ Dao Quang đều chỉ rồi. 



"Bây giờ thân thể ta không khỏe, không tiện rời đi. Ta bảo sư huynh phái người đưa tỷ về nhà của ta, nhà của ta có một nha đầu có thể dạy tỷ. Tất cả những gì tỷ muốn học, nếu nàng ấy không biết, nàng ấy sẽ tìm người biết dạy tỷ. Trọng Nghiêu Phàm là Hầu gia được bệ hạ khâm phong, bản thân hắn được bệ hạ coi trọng, tỷ muốn gả cho hắn, sợ rằng không dễ dàng gì."



Bách Lý Khởi Mộng bây giờ là người phàm thì đã sao, cô chính là một người phàm bình thường, muốn gả cho Trọng Nghiêu Phàm thì vẫn còn một chặng đường rất chật vật ở phía trước nữa.



"Còn có cái gì gian nan hơn việc ta biến thành người phàm?" 



Loại bỏ linh căn, chịu trời phạt nàng còn không sợ, những cái khác nàng càng không sợ.



"Chúng ta là tỷ muội, ta sẽ là người nhà của tỷ, ta và Trạm ca sẽ không để tỷ chịu ấm ức."



Sợ rằng Bách Lý Khởi Mộng muốn gả cho Trọng Nghiêu Phàm sẽ phải nhờ Tiêu Sĩ Duệ hỗ trợ, dù sao Trọng Nghiêu Phàm vốn là người chống đỡ cho Tiêu Sĩ Duệ. Bách Lý Khởi Mộng vì Trọng Nghiêu Phàm mà đã hy sinh rất nhiều, nếu Trọng Nghiêu Phàm phụ lòng nàng, Dạ Dao Quang sẽ là người đầu tiên không tha cho hắn. 



Nghĩ đến đây, Dạ Dao Quang không thể không đứng dậy tự mình viết hai bức thư, một bức gửi cho Ấu Ly để nàng chiếu cố Bách Lý Khởi Mộng, đồng thời tận lực chỉ bảo Bách Lý Khởi Mộng một chút đạo lý đối nhân xử thế. Một bức thư khác chính là gửi cho Tiêu Sĩ Duệ, để Tiêu Sĩ Duệ biết tình huống hiện tại của bọn họ, lại nói Ôn Đình Trạm không còn cách nào tham gia kỳ thi Hội lần này, mặt khác thông báo một chút sự việc của Bách Lý Khởi Mộng.