Quái Phi Thiên Hạ

Chương 726 : Thay đổi

Ngày đăng: 11:25 30/04/20


Chuyện này còn khiến các tông môn lớn không thể không coi trọng, còn tưởng rằng yêu giới có yêu chủ vì ngoài yêu vương, e rằng không có yêu vật nào có thể thần không biết quỷ không hay mà ra tay với một tông chủ Đại Thừa kỳ. Cũng may các môn phái lớn đều cảnh giác, những chuyện tương tự như vậy hơn một năm rồi vẫn chưa phát hiện ra, nhưng đến bây giờ cũng chưa từng thả lỏng cảnh giác. Vì bọn họ mơ hồ ngửi được những khí tức khác nhau.



Đầu tiên là tiền tông chủ của Phiêu Mạc Tiên tông gia nhập ma đạo, sau là trưởng lão Cửu Mạch tông mất tích, lại đến tông chủ Qua Vụ hải thần không biết quỷ không hay trúng phải yêu độc, dường như tông môn đã không bình tĩnh, lại thêm hai vị chân quân Độ Kiếp kỳ Hàm Ưu và Đổng Uyên ngã xuống bị Thiên Cơ phong tỏa tin tức. Trong mắt người đời thì những chuyện này đều vô cùng kỳ lạ, khiến bọn họ đều cảm thấy bất an, dường như tông môn có thể nổ ra trận chiến ác liệt bất cứ lúc nào.



"Vân Phi Ly xuất quan chưa?" Qua Vô Âm lúc này chỉ sợ đang trong nước sôi lửa bỏng, có thể giải quyết hoàn cảnh khó khăn này của nàng hẳn chỉ có Vân Phi Ly. 



"Vẫn chưa." Trường Diên lắc đầu.



Dạ Dao Quang nhíu mày rơi vào trầm tư, cô cảm thấy chuyện này nhìn thế nào cũng không bình thường, luôn cảm thấy dường như có chỗ nào đó liên quan đến nhau nhưng rốt cuộc là chỗ nào thì lại không nói ra được. Cô luôn cảm thấy có một số việc cô đã bỏ quên, đáng tiếc là Ôn Đình Trạm không có ở đây, bằng không nhất định có thể liếc mắt là nhìn ra ngay.



“Trạm ca, có gửi thư về...” Dạ Dao Quang ngẩng đầu nhìn về phía Trường Diên chân nhân. 



"Chưa từng."
Lục Vĩnh Điềm không chịu nhận ban hôn, Khổng thị không chịu nhục nổi, tự sát trong khuê phòng của mình trong cùng ngày. Điều này không chỉ cả gia tộc Khổng gia, ngay cả Tiêu Sĩ Duệ cũng bị mẹ ép bức, không thể quan tâm đến chuyện của Lục Vĩnh Điềm nữa. Dù Lục gia vận dụng hết tất cả các thế lực cũng không thể ngăn được cơn sóng dữ, giữ được một mạng của Lục Vĩnh Điềm. Lục Vĩnh Điềm bị phán tử hình, dưới tình huống vạn bất đắc dĩ, Tiêu Sĩ Duệ chỉ có thể gửi thư cho Tuyên Lân nhờ giúp đỡ. 



Lúc này Tuyên Lân không dám trì hoãn, đi cùng Dạ Khai Dương đến Đế đô, mất khoảng hai tháng mới tra rõ được chuyện của Lục Vĩnh Điềm. Trước một ngày khi Lục Vĩnh Điềm bị đưa đến pháp trường đã cứu hắn một mạng. Chuyện xảy ra cụ thể Trường Diên chân nhân cũng không rõ ràng lắm, bởi vì việc Tiêu Sĩ Duệ chọn phi bị gác lại, hai vị sư đệ ở duyên sinh quan muốn bế quan, Thiên Cơ chân quân lần trước bị tiêu hao tu vi nguyên thần quá nhiều, vì vậy đến bây giờ vẫn chưa xuất quan. Trường Diên chân nhân cũng không dây dưa nữa, từ biệt rồi quay về.



Vì nhóm người Tuyên Lân đều không ở duyên sinh quan, hơn nửa năm này rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì, Trường Diên chân nhân cũng không biết. Nhưng nếu đã không có ai tới cầu cứu, hẳn là không có chuyện gì lớn.



“Mạch đại ca luôn căn dặn trước khi Minh Quang chưa khỏe, không thể để cậu ấy suy nghĩ nhiều.” Sau khi Dạ Dao Quang nghe xong liền đứng dậy: 



“Không được, ta phải đến Đế đô.”



Trường Diên chân nhân đương nhiên sẽ không ngăn cản Dạ Dao Quang. Dạ Dao Quang vốn định đến Qua Vụ hải thăm Qua Vô Âm trước nhưng ngày hôm sau cô nhận được thư từ Tần Đôn, trong thư nói Tiêu Sĩ Duệ đã bị bệ hạ giam lỏng hơn nửa tháng, vì chuyện gì thì hắn hoàn toàn không biết, hơn nữa hắn mới được thăng chức làm Tri huyện, không thể rời khỏi địa giới quản hạt