Quái Phi Thiên Hạ
Chương 750 : Bố cục tuyệt diệu
Ngày đăng: 11:25 30/04/20
Trong khi Vân Viên bị roi rút hồn làm trọng thương, Vân Dậu dường như dồn toàn bộ sức mạnh, cảm nhận được mấy vị trưởng lão khác cũng đồng thời phát lực. Yêu hồn vẫn còn ở bên ngoài cơ thể Vân Viên căn bản không còn sức đánh trả, bị đòn đánh này suýt chút nữa khiến yêu hồn tan nát, không ngừng rơi xuống đập lên mặt đất. Nó mở miệng phun ra một ngụm máu lớn, bò trên mặt đất hấp hối, không có một chút sức lực phản kháng.
Lúc này, Ôn Đình Trạm mới chầm chậm bước đến, cậu cũng không chen vào bên trong, nhìn không thấy tình hình bên trong, cũng chỉ là đứng ở bên ngoài.
Mấy vị trưởng lão đều có chút hư thoát (*), tu vi của bọn họ hầu như đều đã tiêu hao hết. Qua Vô Âm thấy vậy liền bình tĩnh nói với những đệ tử đang vây xung quanh: “Vân Viên trưởng lão bị hại, yêu vật này muốn di hoa tiếp mộc, mượn thân thể của Vân Viên trưởng lão gây hại cho Phiêu Mạc Tiên tông, mấy vị trưởng lão liên thủ chế ngự nó. Phiêu Mạc Tiên tông không thể chịu thêm sóng gió nữa, các ngươi giữ mồm giữ miệng cho tốt, cần làm gì thì đi làm việc đó, nơi này không có việc của các ngươi.”
Khí thế của chủ mẫu lo liệu việc nhà thể hiện không thể nghi ngờ, mọi người vẫn chưa hoàn hồn chìm đắm trong sự kinh hãi khi lúc nãy nhìn thấy yêu hồn Vân Viên ngây ngốc gật đầu, sau đó giống như máy móc rời đi, đi được một đoạn mới lấy lại tinh thần.
Đến khi mọi người tản đi, giọng nói của Ôn Đình Trạm mới vang lên, cậu bước nhanh lên trước: “Nó không phải là đang bế quan ư, sao lại ở đây?”
Ôn Đình Trạm vừa hỏi câu này, sắc mặt đám người Văn Dậu liền thay đổi lớn, hơn nữa còn biến đổi vô cùng khó coi.
Qua Vô Âm vẫn thật không biết Vân Viên vì sao ở đây, cái nàng nhận được là bức thư mà Ôn Đình Trạm sai Tiểu Quai Quai truyền đến sau khi Tiểu Quai Quai đưa Ma quân trở về. Trong thư chỉ nói bảo nàng giả vờ mượn cớ trong nhà có việc gấp, muốn đến chào từ biệt với Vân phu nhân, mượn cơ hội dùng roi rút hồn làm lộ ra yêu hồn của Vân Viên, vì vậy Qua Vô Âm lắc đầu:
“Ta cũng không biết, ta vốn là bởi vì trong nhà có việc gấp, muốn đến chào từ biệt phu nhân, lại không ngờ tiến vào lại nhìn thấy Vân Viên và đám người Vân Dậu trưởng lão giao chiến, hơn nữa ông ấy muốn làm hại tính mạng ta, lại không ngờ ông ấy lại là yêu vật.”
Ôn Đình Trạm nghe vậy liền nhìn xung quanh, sau đó nghi ngờ nói: “Vân phu nhân đâu?”
“Cao tay, thật sự là cao tay.” Tiến vào trong phòng, Ma quân liền thoát ra bay lên từ bên hông của Ôn Đình Trạm, tấm tắc tán thưởng nói:
“Ngươi chỉ mới mười tám tuổi nhưng thật khiến lão ma sống một ngàn tám trăm năm như ta tự cảm thấy xấu hổ.”
Hắn còn đang hoài nghi vì sao Ôn Đình Trạm muốn giữ lại cái mạng của Vân Viên, khiến hắn cản trở từ bên trong đầu xuôi đuôi lọt, bớt được nhiều việc. Hóa ra là muốn mượn việc này để đưa cái chết của Vân phu nhân rơi vào đúng chỗ. Nếu sau khi hắn dùng thân thể của Vân Viên và mấy vị trưởng lão ác chiến, cố ý chết trong tay mấy vị trưởng lão, sự tức giận của mấy vị trưởng lão này sẽ giảm bớt đi một nửa, đối với Vân phu nhân, bọn họ nhất định sẽ suy nghĩ lý trí. Đến khi Vân Phi Ly xuất quan, cho dù mẫu thân của hắn thật sự là người như thế, Vân Phi Ly cũng chưa chắc sẽ tin. Cho dù là tin rồi, hắn lẽ nào còn có thể giết mẫu thân hay sao? Dễ nhận thấy, Ôn Đình Trạm muốn mạng của Vân phu nhân.
Cậu từng bước cẩn thận đưa cục diện này đến bước như thế này, dẫn dụ Qua Vô Âm đến, thứ nhất là bạo lộ yêu hồn của Vân Viên, thứ hai chính là câu nói ám chỉ mạnh mẽ của bản thân cậu. Chỉ sợ Vân Dậu đến bây giờ vẫn đang cảm kích lời nói vô tâm của Ôn Đình Trạm, đã giúp ông ấy giải quyết một sự phiền phức khổ não.
Vân Dậu không thể để Qua Vô Âm biết được chuyện mà phu nhân tông chủ của bọn họ làm ra. Nhưng ông ấy tìm không ra lý do để ngăn cản bước chân của Qua Vô Âm. Lời nói đó của Ôn Đình Trạm trong lúc nhất thời đã giải quyết được tất cả phiền não của ông ấy, không những chặn được Qua Vô Âm, mà cũng khiến ông ấy tránh được những khó khăn khi phải đối mặt với Vân Phi Ly. Ông ấy không muốn kích động Vân Phi Ly nhưng ông ấy càng không muốn bao che cho Vân phu nhân - người phụ nữ rất có khả năng câu kết với Vân Viên mưu hại tông chủ, càng không muốn người trong thiên hạ biết đến Vân phu nhân - vết nhơ của Phiêu Mạc Tiên tông.
Vân phu nhân chết trên tay Vân Viên lúc hóa yêu, đây là sự hy sinh dũng cảm. Không cần để Vân Phi Ly biết được sự ô uế của mẫu thân, càng không muốn bạo lộ vụ bê bối của Phiêu Mạc Tiên tông. Vân phu nhân làm ra việc như thế này, trong mắt của Vân Dậu sớm đã là một người đáng chết, có lẽ Vân Dậu cảm thấy để cho Vân phu nhân nhận lấy cái danh là sự hy sinh dũng cảm cũng đã quá lời cho Vân phu nhân.
***
(*) Hư thoát: Hạ đường huyết do mất máu, mất nước.