Quái Phi Thiên Hạ
Chương 777 : Thi hội
Ngày đăng: 11:25 30/04/20
Cứ như vậy, Ôn Đình Trạm ở lại phủ của Chử đế sư, mỗi ngày cậu đều gửi một phong thư cho Dạ Dao Quang, mặc dù bọn họ chỉ cách nhau mấy con phố nhưng cậu vẫn không có ý định đi gặp cô. Ba năm trôi qua cậu còn có thể chịu đựng, huống chi chỉ ngắn ngủn hơn một tháng này.
Mà cách một ngày Chử đế sư sẽ tiến cung yết kiến Hưng Hoa Đế, ông đem đan dược mà Ôn Đình Trạm đã cho ông đưa lại cho Hưng Hoa Đế: "Đây là Trường Thọ đan mà tiểu đồ đệ đã tặng cho lão thần, nó có thể trừ độc, tăng cường gân cốt và có hiệu quả kéo dài tuổi thọ."
Trong đại điện chỉ có Hưng Hoa Đế, nội thị thân cận Phúc Lộc và Chử đế sư. Chử đế sư không hề e dè đem Trường Thọ đan mà Ôn Đình Trạm đã cho ông tặng lại cho Hưng Hoa Đế, nhìn thấy Hưng Hoa Đế vẫn chưa tới sáu mươi tuổi nhưng trên đầu đã đầy tóc bạc, tìm không thấy mấy sợi tóc đen. Ông nhìn Hưng Hoa Đế lớn lên, hơn nữa Hưng Hoa Đế là do một tay Chử đế sư nuôi lớn, trong lòng của ông cảm thấy đau xót.
“Thầy vẫn giống như những năm trước, cứ xem trẫm như là một đứa trẻ, có gì tốt cũng đều cho trẫm.” Hưng Hoa Đế không khỏi mỉm cười, ông tự tay tiếp nhận rồi cẩn thận mở ra xem một chút.
Lúc phụ hoàng của ông đăng cơ, ông chính là thái tử, khi đó Thái phó Chử đế sư xem trọng ông nhiều hơn so với những hoàng tử khác, bởi vì ông là dòng chính, hơn nữa lại là thần tử được phụ hoàng tín nhiệm nhất. Khi còn bé ông học ở học đường, Chử đế sư nói ông thông minh nên đế sư rất thích ông, có một lần ông phạm sai lầm bị phụ hoàng nghiêm phạt, đế sư còn lén lút mang đến hai bánh bao nóng cho ông. Nhưng do cơ thể của ông được chiều chuộng, ông ăn đồ ở ngoài cung mang vào sẽ đau bụng, hơn nữa còn liên lụy đến đế sư khiến cho đế sư bị phụ hoàng đánh ba mươi trượng...
Nghĩ đến chuyện cũ, Hưng Hoa Đế không khỏi nở nụ cười, ông đậy nắp hộp lại rồi đẩy tới trước mặt của Chử đế sư: "Vật này chỉ sợ chỉ có một phần, nhưng đế sư lớn hơn trẫm đến hai mươi tuổi đấy."
"Ha ha, bây giờ lão thần nhàn rỗi ngồi chơi ở nhà, thời gian nhẹ nhàng thoải mái, cũng không còn quá nhiều chuyện phải phiền lòng. Nhưng bệ hạ lại có trăm công ngàn việc, bệ hạ cũng sắp trở thành lão thái giống với lão thần rồi, vật này thích hợp với bệ hạ hơn. Bệ hạ đừng từ chối nữa, trong lòng của lão thần rất hiểu rõ tấm lòng của bệ hạ, Thuần Vương điện hạ có thể gìn giữ được những thành tựu của quân vương, nhưng hôm nay triều đình như phụ cốt chi thư (*), Thuần Vương điện hạ không thể phá vỡ nguyên tắc." Chử đế sư cảm thán nói:
"Nhưng mấy vị điện hạ..."
"Còn không bằng để cho Trị Ngạn." Hưng Hoa Đế nói tiếp những lời mà Chử đế sư không nói ra, sau đó trên mặt của ông xuất hiện vẻ mệt mỏi.
"Trẫm thương yêu Trị Ngạn, nhưng muốn truyền ngôi cho nó. Đây không phải là cưng chiều, nếu có người thật sự có thể gánh được nhiệm vụ lớn, trẫm hy vọng Trị Ngạn có thể làm một vương gia cả đời tiêu dao, không cần phải giống như trẫm, hết lòng hết sức, tóc bạc sớm."
Dạ Dao Quang và La Bái Hạm đưa Văn Du đến trường thi nhưng cô hoàn toàn không biết người mà cô luôn mong nhớ đã bước vào trường thi, ngay cả Văn Du sau khi vào trường thi mới nhìn thấy Ôn Đình Trạm.
"Đừng lo lắng, bảy ngày rất nhanh sẽ trôi qua." Dạ Dao Quang an ủi La Bái Hạm.
Thi Hội từ ngày chín tháng hai đến ngày mười lăm tháng hai, tổng cộng có ba đợt, mỗi đợt ba ngày.
"Hy vọng Thiếu Khiêm có thể thi đậu." La Bái Hạm nắm chặt đôi tay nhìn không chớp mắt vào bóng lưng biến mất của Văn Du đi vào trong trường thi.
"Muội phải có lòng tin ở hắn." Dạ Dao Quang kéo La Bái Hạm rời khỏi đám người chen lấn, đi tới xe ngựa của bọn họ. Cô vừa mới dìu La Bái Hạm lên xe, trong lúc cô đang chuẩn bị lên xe thì hơi thở của cô khẽ động, một luồng yêu khí như có như không đang di chuyển. Lập tức ánh mắt của cô trở nên sắc bén, cô đi về phía có yêu khí bay đến, cô nhìn thấy một cô gái hoảng sợ né tránh, sắc mặt cô lạnh lẽo nói với Tiết Đại:
"Đưa Bái Hạm trở về."
Ném lại một câu nói như vậy, cơ thể của Dạ Dao Quang gần như biến mất, cô nhanh chóng đuổi theo về hướng của yêu quái.
***
(*) Phụ cốt chi thư: Như là giòi bọ bám vào xương cốt, dù chỉ ở mu bàn chân cũng chính là một mối hiểm hoạ ngầm.