Quái Phi Thiên Hạ

Chương 781 : Tấn công bằng tiền

Ngày đăng: 11:25 30/04/20


Tiêu Sĩ Duệ chẳng biết nên khóc hay nên cười: "Doãn Hòa, có người đàn ông nào nói với huynh, hận vì thân nam nhi không."



Ôn Đình Trạm bỗng nhiên nghĩ đến lời của Ma quân, lập tức lạnh nhạt nói: "Trên đời này đúng là không bao giờ thiếu muôn hoa khoe sắc, cũng không phải ai cũng có thể làm cho Ôn Doãn Hòa không tiếc tất cả."



"Doãn Hòa, sự tồn tại của huynh khiến nữ nhân sống trên thế gian này không thể yêu nổi Dao tỷ tỷ." Tiêu Sĩ Duệ nhổ ra toàn là khí bẩn. 



"Đã tích tụ trong lòng thì thư giãn đi, phấn chấn lên đi, thời gian của chúng ta không nhiều." Ôn Đình Trạm thấy Tiêu Sĩ Duệ lấy lại tâm trạng mới nói.



"Huynh đã nói, ta sẽ nghe lời huynh." Tuy sắc mặt Tiêu Sĩ Duệ không khác, nhưng cuối cùng lời của Ôn Đình Trạm khiến tâm trạng của hắn phức tạp. Cho nên hắn không muốn bận tâm vào lúc này.



"Ta muốn nhổ tận gốc Định Bá phủ Hà gia." Ôn Đình Trạm nheo mắt phượng đen nhánh. 



"Ta có thể làm gì?" Tiêu Sĩ Duệ hỏi nghiêm túc.



"Trong vòng ba ngày, khiến Trọng Nghiêu Phàm điều động toàn bộ tiền bạc có thể huy động ra." Ôn Đình Trạm lạnh nhạt nói.



"Tiền?" Tiêu Sĩ Duệ bối rối. Hắn biết Trọng Nghiêu Phàm đưa Dạ Dao Quang một con dấu có thể điều động toàn bộ tiền bạc của cửa hàng Trọng gia. Nhưng hôm nay Ôn Đình Trạm lại tới tìm hắn, hiển nhiên  không chỉ muốn điều động tiền bạc của Trọng Nghiêu Phàm bề ngoài, mà là dốc hết tất cả đánh cược. 



"Đúng, ta cần tiền đập chết Định Bá phủ." Ôn Đình Trạm cười thần bí.
"Lời nói của chư vị công tử nào phải, Tịch Điệp hèn mọn được chư vị công tử nâng đỡ, nào dám kiểu cách. Hôm nay vì đáp tạ hai vị công tử trượng nghĩa đứng ra, Tịch Điệp ngay cả hát hỏng yết hầu cũng không đáng giá gì." Tịch Điệp vội vàng nói. 



"Chúng ta đâu có cam lòng khiến cho Tịch Điệp cô nương hát hỏng yết hầu."



"Định Viễn còn ở nơi này, chúng ta nào dám."



"Mau mau nhanh lên, tú bà tìm cho ta sương phòng thật lớn, chúng ta muốn đi nghe khúc hát của Tịch Điệp cô nương." 



Cả đám ồn ào cả lên, thấy Ôn Đình Trạm vẫn không nhúc nhích, còn chưa đợi Tịch Điệp mở miệng hỏi gì, giọng nói oang oang của Lục Vĩnh Điềm ở ngoài cửa vang lên: "Ta bảo Doãn Hòa, ta chẳng qua đến nhà vệ sinh một chút, sao cậu lại chạy đến đây."



"Tiểu Lục!" Ôn Đình Trạm dường như thấy được cứu tinh, vội vã gật nhẹ đầu áy náy với người xung quanh rồi chen ra bên ngoài:



"Ta mới vừa nghe thấy người kêu cứu..." 



"Cậu nên cẩn thận một chút, qua hai ngày nữa là thi võ rồi. Nếu gặp phải kẻ xấu, làm lỡ thi võ thì phải làm sao? Biết trước ta sẽ kiên quyết không kéo cậu tới nơi này mở mang hiểu biết..."



Hai giọng nói của bọn họ theo người đi càng lúc càng xa.