Quái Phi Thiên Hạ
Chương 783 : Mục đích cuối cùng
Ngày đăng: 11:25 30/04/20
"Chàng vui đến ngớ ngẩn sao?"
"Cược bao nhiêu?" Hà nhị gia hỏi, sắc mặt dữ tợn.
Biết là không phải, Hà nhị phu nhân nói ngơ ngác: "Một... một triệu lượng."
Hà nhị gia há hốc miệng phun một ngụm máu tươi lên mặt vợ, sau đó hôn mê bất tỉnh.
Vì vậy Định Bá phủ náo loạn một hồi. Lúc này Ôn Đình Trạm vừa mới trở lại Thuần Vương phủ. Tiêu Sĩ Duệ, Lục Vĩnh Điềm và cả Văn Du đều chờ cậu. Nhìn cậu vẫn dạo bước nhàn tản đi tới ung dung, bọn họ cùng nhau vây quanh.
"Doãn Hòa, cậu đi đâu vậy?" Vừa ra khỏi hoa lâu, Ôn Đình Trạm liền xua đuổi Lục Vĩnh Điềm, một thân một mình rời đi, Lục Vĩnh Điềm cực kỳ lo lắng.
"Thả mồi bắt cá, đương nhiên cần đi tìm cá." Ôn Đình Trạm chậm rãi đi đến phòng khách, tìm một vị trí ngồi xuống.
"Vĩnh An Vương giấu kín người bào chế độc dược như vậy, ta tất nhiên muốn tự mình đi một chuyến."
"Huynh tìm được rồi sao?" Tiêu Sĩ Duệ không thể tưởng tượng nổi nhìn Ôn Đình Trạm.
Hắn và cả mấy vị thúc thúc của hắn đều biết thủ hạ của Tam hoàng thúc chính là một vị cao thủ dùng độc xuất quỷ nhập thần, nhưng vẫn không biết kẻ đó được Tam hoàng thúc giấu ở nơi nào, thật không ngờ Ôn Đình Trạm dễ dàng tìm được như vậy. Hắn hết sức kinh hãi không biết hình dung như thế nào.
"Là ta đã mời một nửa trong số mười tám thương gia giàu có ở Giang Nam đi diễn vở tuồng này." Ôn Đình Trạm lạnh lùng nói. Bởi Trọng Nghiêu Phàm cử hành đại hôn, bạn làm ăn đều tới chúc mừng. Không cần biết có xung đột hay không, nét mặt đều phải phù hợp, bởi vì địa vị người được mời đến đều không phải hạng tầm thường.
Những người này chẳng dễ gì mới tới một chuyến, tất nhiên đã tính toán vì nhiều lợi ích của bản thân muốn nhân dịp thi Hội ngay sau đó lại là thi Đình, Thuần Vương cử hành đại hôn, phần lớn cũng nán lại ở nơi này. Ôn Đình Trạm có thể đã dùng không ít thủ đoạn mới khiến mấy người họ đi giúp cậu đánh cược một triệu lượng kinh trời này.
Người nhà Hà gia mở sòng bạc lúc này, không phải là gây chú ý với những thương gia đến từ bên ngoài tới đúng lúc để lừa đảo. Nếu bọn họ đã muốn lừa dối, vậy cậu sẽ chiều theo ý bọn họ.
"Thảo nào..." Văn Du không khỏi không nói là hắn đã quá lo lắng. Mọi chuyện trên thế gian này không có chuyện Ôn Đình Trạm không thể suy nghĩ chu toàn, người đặt tiền cược chỉ cần thực sự là hào phú của Giang Nam. Hà gia chiếm giữ Đế đô đã nhiều năm như vậy, lại dám mở sòng bài, về mặt quan hệ xã hội chắc chắn không cần lo lắng. Chỉ sợ những thương nhân này chân trước mới tiến vào sòng bạc, chân sau đã có người đi tra xét thân phận của bọn họ. Bọn họ còn chưa đặt tiền cược thì thân phận đã bị người của sòng bạc biết rõ.
"Doãn Hòa, từ lúc huynh tìm tới ta là đã bắt đầu bố trí..." Tiêu Sĩ Duệ lúc này mới phản ứng được:
"Không đúng, phải là sớm hơn nữa."
Cậu nhất quyết không nói muốn tham gia thi võ, khăng khăng đến ngày cuối cùng của thời hạn mới muốn báo danh, lại lấy thân phận của cử nhân thi văn, chính là muốn mọi người xao nhãng. Ngay cả người của sòng bạc cũng không điều tra được năng lực thật sự của cậu, chính là để khiến Hà gia tự mình chui vào bẫy.
Ôn Đình Trạm thầm chấp nhận lời nói của Tiêu Sĩ Duệ, lại tiết lộ một tin tức quan trọng: "Trong chuyện này cũng có sự tham gia của Vĩnh An Vương phi, nên nhiều năm như vậy sòng bạc của Hà gia cũng không thể thiếu hiếu kính với Vĩnh An vương phủ."
Ba người ngay tức khắc thấy hứng thú như sống lại, lập tức hiểu rõ dụng ý của Ôn Đình Trạm. Thì ra vì sổ kế toán này nên ra tay như vậy đối với Hà gia, chỉ cần có sổ kế toán này, có thể biến sòng bạc Hà gia thành sòng bạc của Vĩnh An Vương phủ! Hà gia giao ra được đương nhiên sẽ khoan dung cho bọn họ, không chịu giao ra vậy chỉ có thể xem họ có bao nhiêu phúc khí.