Quái Phi Thiên Hạ

Chương 810 : Hai yêu vật

Ngày đăng: 11:26 30/04/20


Rất nhanh, Kim Tử đã tìm được một con cò tỳ bà (*) bên bờ sông.



Con cò tỳ bà này có kích thước lớn vô cùng, chiều dài khoảng một mét ba, toàn thân là lông vũ màu trắng, trên cổ có lớp lông màu vàng, mỏ thẳng dẹp giống như thân đàn tỳ bà, chân màu đen, ánh mắt sắc bén vô cùng. Lúc Dạ Dao Quang đuổi theo thì Kim Tử đang uy phong lẫm liệt cưỡi trên một con cò tỳ bà, con cò bị Kim Tử ép nằm rạp trên mặt đất thở hổn hển, rõ ràng cả hai vừa xảy ra một trận xung đột bởi vì xung quanh không có khí tức của động vật khác.



“Hừ, bắt nạt một động vật nhỏ mà cũng đắc ý như vậy.” Nhìn gương mặt đang giương lên chờ được khen của Kim Tử, Dạ Dao Quang liền lấy tay đập vào đầu nó: 



“Hỏi xem nó có biết rết tinh kia ở đâu không?”



“A a!” Kim Tử cảm thấy thần Hầu đáng thương nhất trên thế gian này chính là nó, nó làm việc cực nhọc như vậy đã không được thưởng lại còn bị bạo hành nữa. Trái tim nhỏ của Kim Tử đã tan vỡ thành mảnh vụn rơi đầy đất, nhưng trước uy quyền của Dạ Dao Quang nó cũng chỉ có thể bắt đầu giao lưu với con cò.



Cò tỳ bà đã bị Kim Tử làm cho hoảng sợ, nó hoàn toàn không dám phản kháng nữa, đối với chuyện Kim Tử hỏi nó cũng biết một chút. Đôi rết tinh này còn ít tuổi hơn nó, hơn nữa rết tinh kia còn sinh ra trên địa bàn của nó. 



“Nhanh, đưa ta tới hang ổ của nó.” Dạ Dao Quang cảm thấy con rết này sẽ không dại dột ở lại đó, nhưng chỉ có thể tìm được thuốc giải độc ở hang ổ của nó mà thôi.



Độc của rết đại phu có thể giải được nhưng đây là rết đã thành tinh, độc của nó chính là yêu độc, không phải độc mà đại phu người phàm có thể giải. Mặc dù cô có thể tìm Mạch Khâm nhưng không phải trường hợp bất đắc dĩ thì cô sẽ không gây phiền phức cho Mạch Khâm.



Quả nhiên rết tinh cũng không ở hang ổ của nó, vì tiết kiệm thời gian, Dạ Dao Quang trực tiếp bảo Kim Tử hỏi con cò tỳ bà, cuối cùng tìm được một con sóc bay đã có linh trí ở gần hang ổ của rết tinh. 




“Đừng nói không thể, cho dù có thể thì cũng không một người tu hành nào có thể để một yêu vật giao lưu thần thức với mình, đây chính là hành động liều mạng. Có một vài yêu tinh biết cách ăn mòn thần thức, sau đó hấp thu tu vi của người tu luyện để nâng cao tu vi của chính mình.” 



Nhất thời Tần Đôn cũng rơi vào trầm tư, Dạ Dao Quang ăn no xong cũng ngồi suy nghĩ, lúc này Tiểu Quai Quai bay tới, Dạ Dao Quang liền tiếp nhận thư của Ôn Đình Trạm, trên mặt giấy chỉ có một câu: “Hai yêu vật thôi!”



Dạ Dao Quang lập tức vỗ đầu: “Đúng vậy, tại sao ta lại không nghĩ đến chứ?”



Bởi vì lúc đó rõ ràng cô nhìn thấy bóng người nên vẫn nghĩ đó là con người mới khiến mọi chuyện đi vào ngõ cụt. Nếu rết tinh kia quen biết một yêu tinh đã có thể biến hình, sau đó yêu tinh kia còn ở bên cạnh một người nào đó thì chỉ cần rết tinh kia tìm đến cửa đề nghị giao dịch là được. 



Còn người kia có lẽ không có thù oán gì với Tần Đôn, chỉ là bị yêu vật kia ảnh hưởng mà thôi. Chuyện đó cũng giải thích được vì sao rết tinh không dám xông vào trong phủ, bởi vì kẻ giúp nó cũng chỉ là yêu vật, không dám xông vào trong phủ của Tần Đôn.



Quả nhiên vẫn là a Trạm nhà cô thông minh tuyệt đỉnh!



***



(*) Cò tỳ bà: Là một giống cò trắng trong sách đỏ, thân hình giống như đàn tỳ bà, mỏ dẹt như hình cái thìa, sống ở những vùng nước nông, có nhiều bùn. Ở Việt Nam gọi là cò mỏ thìa.