Quái Phi Thiên Hạ
Chương 927 :
Ngày đăng: 11:26 30/04/20
“Chàng mau nói đi, Sĩ Duệ lại đưa ra phép điều kiện gì?” Dạ Dao Quang rút tay về.
“Là Tử Tinh động.” Ôn Đình Trạm cười nói, “Lần trước bệ hạ tới phủ đệ của Sĩ Duệ, thấy Tử Tinh động được muội bố trí cho hắn, bệ hạ chính là muốn nhờ muội tại Li cung bố trí một phen, làm biệt cung mát mẻ chút.”
“Điều này không phải vấn đề lớn.” Dù sao Tử Tinh động cũng còn rất nhiều, dùng mấy viên Tử Tinh động đổi một quan lễ chỉnh tề của Ôn Đình Trạm, thực có lời. Đặc biệt là nếu thực hiện giao dịch này, cho dù có người muốn ra tay với Hưng Hoa Đế cùng ngày này, Hưng Hoa Đế cũng không có cách nào giận chó đánh mèo với Ôn Đình Trạm, “Nhưng để bố trí li cung, dù sao cũng phải làm trước thời điểm bệ hạ di giá, muội tới li cung thế nào?”
“Ngày mai Sĩ Duệ sẽ cầm ý chỉ cùng muội đi.” Ôn Đình Trạm lại cười nói.
“Hảo a, hai người chàng hợp nhau cược muội nhất định sẽ đáp ứng phải không.” Dạ Dao Quang híp mắt đầy nguy hiểm.
“Không phải cược Dao Dao.” Ôn Đình Trạm nhẹ giọng lưu luyến nói, “Là biết được Dao Dao sẽ đau lòng vì ta, tất nhiên sẽ nguyện ý vì quan lễ lần này vất vả.”
“Hiện tại biết được muội đối với chàng tốt, nhưng chàng cũng không thể thiếu muội.” Dạ Dao Quang đối với lời nói này thực hưởng thụ, bất quá vẫn là muốn kiêu ngạo nói một câu.
“Ta vẫn luôn cho rằng Dao Dao đối với ta rất tốt, là ta trả giá bằng cả sinh mệnh cũng không thể đủ.” Ôn Đình Trạm phi thường nghiêm túc, nói rõ ràng từng câu từng chữ đối với Dạ Dao Quang.
“Được rồi, đừng ba hoa nữa.” Dạ Dao Quang nghiêm mặt nói, “Nếu chàng cùng Sĩ Duệ đã nhận lời bệ hạ, vậy đã có bản đồ địa hình hành cung?”
Đây là vì tránh để Nguyên quốc sư lợi dụng bố cục của hoàng thành mà có ý đồ xấu, bởi vì Thái Tổ bệ hạ cũng không hiểu phong thuỷ, e sợ cho không hiểu rõ tình huống, làm hậu bối của chính mình thành công cụ để Nguyên quốc sư gây tai họa.
Nghĩ đến đây, Dạ Dao Quang cũng không thể không than nhẹ một hơi. Nguyên quốc sư tính toán cơ quan, cho rằng chính mình có thể xoay chuyển càn khôn thiên mệnh, kỳ thật hắn vẫn chỉ là một hạt cát nhỏ bé trong vòng quay thiên mệnh. Vòng đi vòng lại, chính mình vẫn như cũ không có chạy thoát khỏi cái chết. Tuy nhiên, cho tới bây giờ hắn vẫn không cho rằng chính mình đã chết.
“Ta đúng là nghĩ tới nơi này, mới mượn cơ hội nhờ muội nhìn lại phong thủy của li cung.” Ôn Đình Trạm gật đầu nói.
“Bệ hạ cũng chưa chắc không có tâm tư như vậy.” Li cung là bên ngoài Đế Đô. Đế vương ở lâu một chỗ, mỗi năm đều sẽ tới li cung. Nguyên quốc sư đã tính toán sâu xa như vậy, khẳng định sẽ không làm đơn giản, mà yên lặng chờ gió êm sóng lặng mới bộc phát ra là đáng sợ nhất.
“Để muội cẩn thận nghiền ngẫm một chút.” Dạ Dao Quang nghiêng đầu nhìn Ôn Đình Trạm.
“Vất vả phu nhân.” Ôn Đình Trạm hôn lên mặt Dạ Dao Quang, liền xoay người rời đi.
Dạ Dao Quang cẩn thận nghiên cứu li cung, tuy rằng nàng cảm thấy li cung hẳn là không có đồ vật gì có thể đánh cắp, rốt cuộc đại biểu cho đế mệnh vẫn là hoàng cung Đế Đô, nhưng vạn sự không có gì là tuyệt đối, nàng cũng không tin, Nguyên quốc sư sẽ đột nhiên thiện tâm quá độ, tận tâm tận lực dốc hết vào một cái li cung, không chừa nửa điểm chỗ khác.
Sự thật chứng minh, Dạ Dao Quang quả thật không nhìn ra bất kỳ điều gì ở kết cấu này.